Hoàng Bảo chở nó và Thanh Uyên đến công ty, Uyên dẫn nó lên một căn phòng được bố trí khá giản dị. Uyên nói: - Đây là phòng làm việc của mày đấy. Căn phòng này nó đã chờ mày quay lại 8 năm rồi.
- Ừm, căn phòng vẫn chẳng có thay đổi gì cả. - Nó bước đến đặt tay lên bàn.
- DĨ nhiên, tao đã kêu mọi người giữ lại hết tất cả cho chủ tịch mà.
- Cảm ơn. - Chợt nó thấy một tấm ảnh được đặt trên bàn, đó là tấm ảnhcả gia đình nó chụp chung với nhau, trong tấm ảnh có nó, hắn, ba mẹ hắnvà mẹ nó. Tất cả mọi người đều cười rất vui vẻ. Nó cầm tấm ảnh lên nhìn, mỉm cười chua chát rồi quay lại hỏi Thanh Uyên - Là mày đặt nó ở đây à?
- Ừm, chính mẹ mày đã đưa nó cho tao. Mẹ mày muốn mày tha thứ cho hắn.
- Ừm, được rồi. Chuyện đó cứ để sau này hãy nói. - Nó đặt tấm ảnh vềchỗ cũ - Bây giờ, tao phiền mày chuẩn bị hồ sơ giúp tao, trong hôm naytao sẽ qua công ty hắn ký hợp đồng.
- Tao đã chuẩn bị sẵn cho mày rồi, mày xem có vừa ý không? - Uyên bước đến bàn làm việc của nó cầm lên một tệp hồ sơ.
- Nhanh tay nhỉ? - Nó vừa nói vừa lấy lập từng trang đọc.
- Tất nhiên.
- Được rồi, tốt lắm. Bây giờ, hai người cứ về làm việc của hai người đi, tao sẽ đích thân qua công ty hắn ký hợp đồng.
- Em chắc chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-va-noi-dau/2868624/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.