Editor: VinJR
Ánh mắt Cố Mộ Nghiêm không dấu vết thu hồi lại, nhướng mày nhìn cô, "Không phải là cô đang sợ chứ? Ngày thường hung hãn như vậy, chỉ một chuyện nhỏ như vậy liền làm cô sợ rồi sao?"
"Ai sợ, nhanh đi thôi." Tần Tích hất cằm lên.
Cho dù trong lòng cô thật sự có chút sợ hãi, cũng tuyệt đối sẽ không ở trước mặt Cố Mộ Nghiêm biểu hiện ra ngoài, bởi vì như vậy chỉ nhận lấy châm chọc khiêu khích từ người đàn ông này thôi.
"Không sợ thì tốt." Cố Mộ Nghiêm giương môi cười một cái, "Bà xã của tôi cũng không thể vô dụng như vậy, đi thôi." Anh duỗi cánh tay về phía cô, Tần Tích có chút chần chừ.
Cảm giác thật không được tự nhiên.
Cố Mộ Nghiêm thấy vẻ mặt cô không tình nguyện, lại trừng mắt nhìn cô, vừa muốn nói chuyện, điện thoại di động lại vang lên, vừa nhìn thấy số điện thoại này, Cố Mộ Nghiêm khẽ nhíu mày, đi qua một bên nhận điện thoại, vốn Tần Tích muốn đợi anh cùng đi, nhưng thấy anh nói chuyện liên tục, suy nghĩ một chút vẫn là quyết định đi xuống trước xem một chút.
Anh thấy cô đi trước, vốn muốn cô chờ anh một chút, nhưng muốn nói lại thôi, thiên kim điêu ngoa Triệu Tử Diên kia cũng tới, là viên ngọc trong nhà, cũng quen hoành hành ngang ngược, vốn có chút bận tâm, nhưng nghĩ đến Tần Tích ngày đó một cước đạp Tần Âm mạnh mẽ kia, cũng không phải là người dễ khi dễ, cho nên cho dù hai người đụng phải, Triệu Tử Diên cũng chiếm không được tiện nghi.
Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-hao-mon-vo-yeu-be-nho-cua-dai-thuc/1097184/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.