Editor: VinJR
Hà Diệc trả lời như chuyện hiển nhiên, "Đúng vậy, trong lúc đi vệ sinh phải ngồi xổm rất nhàm chán, cho nên em liền muốn nói chuyện với anh một chút, anh xem em có tốt với anh không, đi vệ sinh mà trong lòng vẫn luôn nhớ đến anh."
"Hà Diệc, sau này thằng nhãi cậu tốt nhất đừng xuất hiện ở trước mặt của tôi, nếu không tôi sẽ cho cậu biết quả đấm của tôi nhớ cậu thế nào đấy." Quẳng xuống một câu cảnh cáo, lập tức cúp điện thoại.
Nghe tiếng cắt điện thoại, Hà Diệc để di động xuống, thở dài nói, "Lại tức giận, như vậy thực sự sẽ vô cùng dễ bị táo bón, chao ôi."
"Đến cùng đã xong chưa, nhanh ra đây. Nếu không ra tôi sẽ đạp cửa." Jiển nhiên người ở bên ngoài đã đợi đến mất hết kiên nhẫn.
Mặc kệ bên ngoài thúc giục như thế nào, Hà Diệc vẫn chậm như cũ, dựa theo tiết tấu của mình, thong thả ung dung đẩy cửa ra, khi người ở bên ngoài phát hiện Hà Diệc là người mình ngưỡng mộ, lời nói cứng rắn ở cửa miệng liền nuốt xuống, không tự giác giơ tay lên lau mồ hôi trên trán một cái.
Mắt Hà Diệc nhìn xuống anh ta, anh ta bị ánh mắt của Hà Diệc làm cho lui về sau một bước, lúc này Hà Diệc mới hài lòng cười một tiếng, nghênh ngang đi ra khỏi nhà vệ sinh, tư thế phong độ.
**
Tần Tích nằm sấp ở trên khung cửa, dè dặt nhìn về phía vườn hoa, cắn môi một cái, một chút cũng không nhận ra, sớm biết như vậy vẫn là chờ Cố Mộ Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-hao-mon-vo-yeu-be-nho-cua-dai-thuc/1097185/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.