Editor: VinJR
Ý của Cố Chấn Đình là ông là chủ gia đình, ông nói gì phải nghe nấy, nhưng ý Cố Đình Dự lại là ông chính là ba của Cố Mộ Nghiêm, nên cũng không chịu lui bước chút nào, Hàn Thu ở bên cạnh cũng không biết nên nói cái gì, một bên là ba chồng mình phải tôn trọng, một bên lại là ông xã của mình, giúp bên kia cũng không được, đột nhiên bà nở nụ cười, nhìn về phía Tần Tích, "Tiểu Tích, hôn sự này là của con, con cũng có quyền lên tiếng, con muốn khi nào thì kết hôn, chúng ta sẽ tôn trọng quyết định của con."
"Con. . ." Cô không muốn kết hôn, nhưng khi thấy mọi người nhiệt tình như vậy, bộ dáng lại dễ gần gũi, lời này liền nghẹn ở cổ họng, nói không nên lời, "Con. . ."
Cô ước gì hôn sự này có thể kéo bao lâu liền kéo dài bấy lâu, như vậy cô mới có thể nghĩ cách để Cố Mộ Nghiêm hủy bỏ hôn lễ hoang đường này.
Cố Đình Dự thấy con mình lạnh nhạt ngồi ở bên cạnh, tức giận đến không chịu nỗi, chỉ mũi nhọn qua, "Mộ Nghiêm, con nói đi."
Cố Mộ Nghiêm nhìn Cố Đình Dự một cái, nhàn nhạt trả lời, "Năm trước, năm sau đều được."
Cố Đình Dự nổi cáu, đây coi là trả lời cái gì, thằng nhóc này lại còn học đòi ném bóng cao su.
Hai gia trưỡng tuổi trên năm mươi ai cũng không chịu lui bước, thực sự không có biện pháp, vẻ mặt Cố Mộ Nghiêm lãnh nhạt ngồi ở bên cạnh, cuối cùng vẫn là Hàn Thu đứng ra giảng hòa, quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-hao-mon-vo-yeu-be-nho-cua-dai-thuc/1097183/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.