"Tử Đằng... Em xin anh, dừng lại đi mà..."
Trong căn phòng tối tăm, chỉ có một chút ánh sáng mờ nhạt từ ánh trăng bên ngoài chiếu vào lại đang vang vọng những tiếng khóc nấc nghẹn ngào, những lời van xin trong nước mắt của một người con gái, nhưng vẫn không thể nào lay động được người đàn ông ấy.
Cô bị anh ép sát vào tường, điên cuồng cưỡng hôn. Chiếc váy trắng mỏng manh và nội y trên người cũng bị đôi tay thô bạo của một nam nhân đang phát tiết xé rách, ném một góc dưới nền gạch lạnh lẽo.
Bạch Nhược Y bị hôn đến khóc nghẹn không thành tiếng, nụ hôn mà người đàn ông cô yêu mang tới đâu phải nhẹ nhàng, đâu ngọt ngào như những đôi tình nhân yêu nhau. Mà anh chính là đang trút hết tất cả những bực tức lên người cô, đem thân xác, đêm đôi môi của cô ra mà hành hạ không thương tiếc.
Anh điên cuồng đưa lưỡi khuấy đảo tất cả mọi ngóc ngách trong khoang miệng của cô một cách mạnh bạo. Anh cắn vào môi cô khiến nơi đó tươm ra máu tươi, mùi vị tanh nồng của thứ dịch thủy màu đỏ ấy hòa quyện vào tuyến nước bọt tạo nên một mùi vị vô cùng kinh khủng.
Cô đặt hai tay trên ngực người đàn ông, muốn đẩy anh ra nhưng rồi đôi bàn tay của cô lại bị anh tóm lấy, bóp thật chặt khiến cô đau đớn. Hương vị của nụ hôn trên môi đã quá kinh tỏm, anh lại di chuyển xuống vùng cổ nõn nà của thiếu nữ mà điên cuồng để lại những dấu hôn đỏ như màu máu.
"Tử Đằng...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/272826/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.