Giữa thời tiết lạnh lẽo của mùa đông là hơi ấm từ lò sưởi phát ra trong mỗi một ngôi nhà, mỗi một căn phòng. Nhưng lúc này tại một căn phòng ngủ tuy sang trọng, đầy đủ vật dụng tiện nghi toàn là nội thất hiện đại thì lại đang mang một bầu không khí lạnh lẽo đến đáng sợ.
Cả căn phòng ngoài sự lạnh giá còn có bóng tối bao trùm lên tất cả. Chỉ có chút ánh sáng mờ nhạt từ ánh trăng hắt những tia sáng yếu ớt xuyên qua khung cửa sổ soi vào trong.
Dưới sàn nhà, vỏ rượu rỗng tuếch nằm lăn lốc không biết bao nhiêu chai. Bước vào phòng nếu không nhìn kỹ sẽ chẳng nhìn thấy sự có mặt của một người nào đó đang ngồi một góc trong phòng, lưng tựa vào tường, bên cạnh là tủ rượu, trước mắt là điện thoại và vỏ rượu nằm ngổn ngang không theo trình tự.
Lúc này từ phía cửa phòng bất ngờ vang lên tiếng động khe khẽ, sau âm thanh khép cửa là tiếng bước chân đang chầm chậm đi vào.
"Tử Đằng..."
Tuyến giọng của một thiếu nữ nhẹ nhàng gọi tên người đàn ông đang ngồi bệch dưới sàn nhà, mặt đối mặt với mình. Cô đứng khép nép, hai tay đan vào nhau vì căng thẳng. Nét mặt tuyệt không thể giấu đi nỗi lo sợ nhưng sâu trong ánh mắt lại chan chứa biết bao tia lo lắng và yêu thương dành cho nam nhân ấy.
Nhưng thứ cô được nhận lại là ánh mắt sắc lạnh như băng của người đàn ông ấy. Tia sáng từ ánh trăng đang hắt vào khuôn mặt tuấn mỹ nên cô có thể nhìn thấy từng đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/272825/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.