Mở mắt ra lại thấy mình tỉnh dậy trong căn phòng bốn bề tường xám xịt, Hạ Hàn nhìn xung quanh không thấy một bóng người, buồn bực gác tay lên trán không muốn xuống giường.
“Mình lại bị Lam Thần Vũ đưa về rồi.”
Hạ Hàn cuộn tắm chăn quấn từ phần eo xuống nửa thân dưới, ngồi dựa lưng vào đầu giường hướng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Khoảng trời bao la bên ngoài thu lại chỉ bằng một khung trời nhỏ bé qua ô cửa sổ vuông vắn trong phòng.
Hạ Hàn cảm giác tự do của mình đang bị trói buộc. Cô tự ví mình là chim nhỏ, cửa sổ là khe hở duy nhất của song sắt kiên cố, chỉ có thể nhìn ra nhưng không thể thoát, còn Lam Thần Vũ chính là người nắm giữ chìa khoá số phận cũng như toàn bộ cuộc đời của cô.
“Thì ra... anh ta thật sự là tổng tài của Lam Vũ Thần Hoa. Anh ta vậy mà lại dung túng cho Hạ Mạn... mình nên làm sao với anh ta đây...”
Nghĩ đến đây, Hạ Hàn không tránh khỏi bất lực mà chán nản trút một hơi thở dài.
"Tôi lại làm gì khiến em bất mãn rồi?" Lam Thần Vũ đột ngột mở cửa bước vào phòng làm Hạ Hàn giật mình.
Trên tay anh cầm một cái khay đựng cốc sữa nóng và bát cháo nấu gan heo. Anh nhẹ tay đặt cái khay xuống bàn, đi lại ngồi phịch xuống bên mép giường đưa tay định vén tóc của cô lên nhưng cô đã tránh né.
"Đừng chạm vào tôi!" Cô lạnh nhạt đáp.
"Hạ Hàn?"
Lam Thần Vũ nhìn cô nhưng cô không để tâm. Kiên nhẫn chờ thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-hao-mon-day-bao-tong-tai-da-nhan-cach/1727998/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.