Lam Thần Vũ trầm ổn nói:
"Em cũng biết tôi và Kỳ Ngôn là hai người hoàn toàn khác nhau. Thời điểm đó Kỳ Ngôn đang thao túng ý thức của tôi. Nếu lúc đó là tôi, tôi sẽ không để em chịu nhiều tai tiếng từ dư luận như vậy."
“Anh sẽ làm gì đây ngài tổng giám đốc?”
“Việc Hạ Mạn hãm hại em là việc riêng của em nhưng việc đơn phương hủy bỏ hợp đồng và danh hiệu ảnh hậu của em thì hoàn toàn là việc một tổng giám đốc có thể làm được.”
Hạ Hàn ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào anh, hít một hơi rồi tuôn ra một tràng: "Ý anh muốn nói là Lam Kỳ Ngôn không thể làm được việc đó sao? Anh ta không quan tâm đến chuyện của tôi và công ty phải không? Vậy bây giờ anh ở đây giải thích thì có ích gì, tôi có thể lành lặn như trước sao?."
"Em nên biết rõ điều này! Truất bỏ hợp đồng và danh hiệu của em chính là những kẻ thông đồng với Hạ Mạn. Những kẻ đó đã lợi dụng sự lơ là của Lam Kỳ Ngôn mà tự ý quyết định. Kỳ Ngôn gián tiếp dung túng họ, không phải tôi!"
"Tôi có nên trách anh ta không?" Hạ Hàn cười nhạt, "Còn anh, có đang trốn tránh trách nhiệm không? Tại sao lỗi đều đổ lên đầu Lam Kỳ Ngôn chứ?"
“Vì sự thật là như vậy! Tôi không đổ oan cho anh ta!”
Hạ Hàn lặng thinh khi lần đầu tiên nghe Lam Thần Vũ quát cô.
"Tin hay không tuỳ em, những gì muốn nói tôi đã nói xong rồi. Lí do rất đơn giản, tôi không muốn em có bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-hao-mon-day-bao-tong-tai-da-nhan-cach/1727999/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.