Ánh mắt Trần Kỷ đột nhiên trở nên lạnh nhạt, thản nhiên đáp lại:
"Bổn quan tại sao xuất binh, hình như Lưu tiên sinh không có quyền hỏi?".
Lưu chắp tay, nghiêm mặt nói:
"Chẳng lẽ Tào thừa tướng cũng không có quyền hỏi sao?".
Trần Kỷ mỉm cười. Đột nhiên chuyển hướng nhìn sang Kim Thượng nói:
"Kim Thượng trường xử, đao phủ mai phục bên ngoài không cần phải giấu diếm nữa đâu. Cũng có thể cho bọn họ đi vào được rồi".
Sắc mặt của Kim Thượng đại biến, thất thanh nói:
"Trần đại nhân ngươi?"
Trần Kỷ lạnh nhạt nói:
"Thật ra, ta xuất quân rời Uyển thành, đã nghi ngờ ngươi mật báo Tào Thừa Tướng rồi".
Kim thượng giật mình nói:
"Ngươi đã biết hạ quan tố giác Tào thừa tướng, vì sao còn muốn xuất quân Nam hạ?".
"Ứng xử của bậc đại trượng phu, có việc nên làm, có việc không nên làm."
Trần Kỷ đột nhiên trở nên nghiêm nghị, trầm giọng nói:
"Vì để cho huyết mặc của trần gia được tiếp tục, phải có người chịu hi sinh! Tam đệ của ta tài hoa, dũng cảm, làm cho bổn quan vô cùng bội phục, hơn nữa bổn quan là huynh trưởng, hi sinh bản thân để thành toàn cho tam đệ cũng là việc nên làm".
"Không tốt"
Lưu lúc này đã hiểu rõ dụng ý của Trần Kỷ, nhìn sang Kim Thượng lạnh lùng nói:
"Kim thượng tiên sinh, mau chóng phái khoái mã, chặn người Trần Kỷ đưa tin tới Uyển thành, nếu không Uyển thành nguy mất".
"Không còn kịp rồi!"
Trần Kỷ lạnh nhạt nói:
" Khi các ngươi bước chân vào lều chủ soái, khoái mã của bổn quan phái đi đã tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625631/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.