Hôn nhân, một khi bị vấy bẩn bởi lợi ích thì sẽ mất đi bản chất ban đầu.
Chỉ cần có người nói vài lời gièm pha là cũng đủ để lay chuyển cuộc hôn nhân nửa vời của họ.
Trong mối quan hệ này, Thẩm Yến Thanh cũng đầy bất lực.
Không thể cầu được tình yêu, không được đáp lại chân thành, anh chỉ có thể dùng những thủ đoạn hèn mọn để giam giữ An Dã trong cuộc hôn nhân này.
“Trời biết mấy tháng An Dã mang thai tôi đã khổ sở đến mức nào.”
“Khổ mấy thì cuối cùng anh cũng đạt được mục đích rồi còn gì?” Anh mong con suốt mấy năm trời, cuối cùng cũng toại nguyện. Kết quả vẫn là điều anh mong muốn.
Thẩm Yến Thanh như nhớ ra điều gì đó, không biết là cạn lời hay bực mình, bật cười khẽ: “Từ khi biết mình mang thai, cô ấy lật tung gia phả nhà họ Thẩm, mỗi ngày điểm danh từng người ra mà mắng.”
“Tôi giờ lo lắm, sợ đứa nhỏ sau này mở miệng câu đầu tiên là ‘mẹ kiếp!’”
Khụ khụ khụ ——
Kỷ Minh Tông bị sặc khói thuốc, phải quay sang dập thuốc vào chậu cây bên cạnh.
Nhìn gương mặt chán chường không còn chút sức sống của Thẩm Yến Thanh, anh bỗng cảm thấy tình cảnh bi thảm tối qua của mình cũng chẳng là gì nữa.
Anh vỗ vai Thẩm Yến Thanh, an ủi: “Dạy dỗ đứa lớn cho tốt là được rồi.”
Cái số nhỏ thì hỏng còn có cái lớn, sợ gì! Thẩm Yến Thanh cau mày, đứng trên ban công hóng gió một lúc mới hỏi: “Anh định sinh đứa thứ hai không?”
“Nhiều con nhiều nạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5066265/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.