“Cậu còn giữ tấm ảnh cũ này à!”
Sáng sớm, Từ Ảnh bước vào văn phòng, thấy Kỷ Lam đang ngồi thất thần tại chỗ, trước mặt là một tấm ảnh đời thường chụp lúc cô tốt nghiệp đại học.
“Không phải tớ giữ.” Kỷ Lam nhàn nhạt đáp.
Từ Ảnh nhíu mày, có chút ngạc nhiên, bước đến cầm tấm ảnh lên xem, định đặt xuống thì lại thấy phía sau có nét bút mạnh mẽ, đầy khí lực.
Cô lật mặt sau ảnh lại, thấy một dãy số.
“Số cá nhân của Chủ tịch Kỷ?”
“Là chủ quán bánh chẻo cho tớ đấy.”
“Cậu nói cái quán đó à!” Dường như Từ Ảnh nhớ ra chuyện gì, bừng tỉnh đại ngộ: “Cậu biết chuyện về con phố đó rồi à? Nghe nói hồi đó chủ tịch Kỷ đã làm ầm ĩ lên chỉ để giữ lại quán bánh chẻo đó, còn vận dụng cả quan hệ với nhà họ Lư để giành được miếng đất đó.”
“Quan hệ với nhà họ Lư?”
Từ Ảnh nghiêm túc kéo ghế ngồi xuống: “Cậu nghĩ xem, ở Kinh Cảng, đất đai đắt như vàng, huống gì lại là khu trung tâm xa hoa. Bao nhiêu thương nhân như cá vượt sông, chen chúc không ngừng nhắm vào miếng mồi béo bở này, nào là các tập đoàn trong và ngoài nước tranh đấu quyết liệt.”
“Chủ tịch Kỷ muốn lấy được miếng đất đó, đâu chỉ là vượt năm ải chém sáu tướng, mà là phải đối đầu với bao thế lực tài chính bắt tay nhau bên ngoài.”
“Từ lúc anh ta dính vào chuyện này, tên nhà họ Lư cứ liên tục bị nhắc tới. Nào là dùng thủ đoạn đặc biệt, hoặc là…”
Từ Ảnh ngập ngừng.
Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063638/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.