“Có đặt trước được không?” – Kỷ Lam hỏi nhân viên.
Từ Ảnh nhíu mày, vẻ mặt đầy không vui: “Tớ muốn lấy ngay bây giờ.”
Nhóc con cũng tỏ vẻ đáng thương, kéo tay Kỷ Lam: “Mẹ ơi, con cũng muốn có luôn bây giờ.”
“Giờ làm sao đây? Chỉ còn đúng một con thôi mà!” – Kỷ Lam nhún vai, nhìn nhóc con đầy bất lực.
“Mẹ nuôi là người lớn mà!” – nhóc con cố gắng thuyết phục.
“Thế con cũng là đàn ông đấy!” – Từ Ảnh chẳng chịu thua, liền phản kích.
Nhóc con không phục, bĩu môi: “Con là bé trai mà.”
“Đúng vậy! Con là bé trai, vậy nhường cho mẹ nuôi được không?”
Từ Ảnh còn hù dọa: “Mẹ nuôi nhắc cho con nhớ nhé, mẹ ghét ba con lâu lắm rồi. Ba con thì mẹ không đánh lại, nhưng con thì chắc đánh được đấy.”
Kỷ Lam: …
“Mẹ ơi!” – nhóc con la lên cầu cứu.
“Mẹ cũng đánh không lại mẹ nuôi.” – Kỷ Lam chớp mắt nhìn nhóc con, thở dài bất đắc dĩ – “Hay là… con chọn cái khác nhé?”
“Cái khác xấu lắm…”
Từ Ảnh bĩu môi: “Xấu cũng không bằng con đâu.”
Nói rồi tiện tay bảo nhân viên gói hàng lại.
Lúc này, có người lên tiếng: “Kỷ Lam, đây là…”
Trung tâm thương mại lớn ở Kinh Cảng xưa nay chẳng thiếu người có tiền lui tới. Khi Đinh Mẫn xuất hiện, Kỷ Lam hơi cau mày.
“Con cô à?” – ánh mắt bà ta dừng trên đứa bé, gương mặt ấy… sao mà giống Kỷ Minh Tông đến kỳ lạ.
Chẳng lẽ suốt 5 năm Kỷ Lam mất tích, cô ta ra nước ngoài sinh con rồi quay về để tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063624/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.