“Sao anh lại đến đây?” Cô nhíu mày. Không phải anh ta bị nhà họ Trần nhốt lại rồi sao? Mới yên ổn được mấy ngày, mà đã được thả ra?
“Anh không thể đến sao?” – Trần Tùng Dương nhìn qua vai cô, ánh mắt đánh giá căn nhà phía sau – “Giấu người đẹp trong phòng à?”
“Liên quan quái gì đến anh?” – Từ Ảnh nói rồi định đóng cửa.
Nhưng bàn tay to của người đàn ông đã chặn cánh cửa, khiến cô không thể nhúc nhích.
Giằng co một hồi, sắc mặt Từ Ảnh trở nên khó coi: “Công tử Trần đây định không cưới được tôi thì sẽ đông chết tôi à?”
“Cho anh vào, em cũng đâu có lạnh. Đôi bên cùng có lợi.”
“Trọng điểm là câu đầu tiên thì phải?” – Từ Ảnh hỏi, cô là kiểu người đã lăn lộn nhiều năm, tính cách sớm đã được rèn giũa – chuyện gì cũng phải có lời: “Muốn vào cũng được, phí vào cửa hai trăm ngàn.”
Vừa nói vừa lấy điện thoại ra đưa trước mặt Trần Tùng Dương: “Quét mã thanh toán đi?!”
Trần Tùng Dương khá biết điều. Cô đòi tiền là tốt rồi, anh chỉ sợ cô chẳng cần gì mà cũng không cho anh vào.
Sau khi thanh toán xong, Từ Ảnh mở cửa, ném lại một câu “Tùy anh” rồi quay người rời đi.
Khi đi đến cửa phòng ngủ chính mới chợt nhớ ra: “Chỉ được tự nhiên ở phòng khách, vào phòng ngủ là tính phí riêng.”
“Anh có thể trả thêm!”
“Phòng ngủ của tôi chỉ mở cửa cho mấy cậu em trai dưới 25 tuổi thôi, công tử Trần quá tuổi rồi.”
Nói xong, Từ Ảnh đóng cửa lại. Nếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063623/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.