“Thẩm Cửu An, con có lạnh không?”
An Dã rất bực! Bực đến mức muốn nổ tung cả Trái Đất.
“Con chưa quen thời tiết ở Kinh Cảng lắm, nhưng vẫn chịu được.”
Thôi xong, lý do này không ổn, cô phải tìm cái khác! “Ông bà ngoại con biết con đến Kinh Cảng chưa?”
“Biết rồi ạ,” Thẩm Cửu An gật đầu: “Ba con đã báo trước với họ, ông bà ngoại cũng không có ý kiến gì.”
“Chắc chắn ba con không nói với họ là con đến tìm mẹ đúng không? Vậy để mẹ gọi điện cho họ nhé?”
Thẩm Cửu An thấy An Dã định lấy điện thoại gọi thật, hơi mím môi vẻ buồn rầu:
“Người giám hộ chính của con là ba con. Chỉ cần ba con đồng ý, con có thể đi bất cứ đâu. Dù mẹ không thích ba con, thì cũng không nên làm khó ông ấy.”
“Nhưng nếu mẹ không làm khó ba con, thì ba con lại làm khó mẹ.”
“Ba chỉ hy vọng mẹ quay về thôi ạ.”
An Dã bật cười khẩy, những lời khó nghe đến miệng rồi mà vẫn không thốt ra được.
Cô có thể chửi Thẩm Yến Thanh té tát, nhưng với một đứa trẻ chưa đủ tuổi trưởng thành, cô không làm được.
Cô đứng dậy rời khỏi phòng tiếp khách của Kỷ Lam, đi sang phòng trà kế bên, định rót một ly nước đá cho hạ hỏa.
Ly cà phê Americano mà Từ Ảnh vừa pha xong, vì nóng quá nên cô ấy mới cho thêm đá, còn chưa kịp uống, đã bị người ta giơ tay uống cạn.
“Tức giận đến vậy sao?”
An Dã nghiến răng nói: “Thật sự khó mà không tức.”
Từ Ảnh nhận lại cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063619/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.