Nói thật thì, khi vận xui tới thì đến uống nước cũng có thể nghẹn.
Dạo gần đây bận rộn chuyện gia đình, suýt nữa quên mất còn Lam Ảnh đang chờ phía sau.
Chuyện chưa kịp nhớ ra thì đã bị người ta tạt thẳng vào mặt như một cái bạt tai lạnh ngắt.
Ánh mắt không hài lòng của Kỷ Lam cũng chưa kịp thu lại.
Người vừa đến dường như đã nhận ra bầu không khí không ổn, vừa định mở miệng thì đã bị người ta túm cổ áo kéo ra khỏi phòng riêng, giọng chỉ trích của An Dã vang lên: “Nói thật, mắt nhìn người của cô đúng là không có tí tinh tế nào!”
Đối phương: …………
“Có ai như cô, cứ hùng hổ xông lên ‘xả chiêu’ thẳng mặt người ta thế không?”
“Thì tôi cũng gấp chứ sao! Nhìn xem, lịch chiếu Tết sắp đầy kín rồi, nếu giờ không tranh thủ thì chỉ còn nước đợi sang năm. Mà sang năm chưa chắc đề tài này còn hợp thị hiếu nữa đâu. Tổng giám đốc An, chúng tôi làm thuê cũng phải dựa vào thành tích để sống còn mà!”
Mấy lời này suýt nữa khiến đám người bên ngoài nghẹn đến đứt hơi. Kỷ tổng chỉ cần nói một câu, bọn họ phải chạy bán sống bán chết.
Có trời mới biết, khoảng thời gian này bọn họ bôn ba khổ sở thế nào.
Tới cả chuyện khấn vái cầu thần bái phật họ cũng đã nghĩ đến rồi.
“Tổng giám đốc An, chúng tôi cũng đang chịu áp lực lắm đó!”
Trong phòng bệnh, Từ Ảnh tỉnh lại và nhấn chuông gọi y tá, khi y tá bước vào thì phía sau là một đám người lố nhố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063612/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.