Khi những đầu ngón tay thô ráp nhưng ấm áp chạm lên da thịt, Kỷ Lam thoáng ngẩn người.
Cô muốn rút chân lại, nhưng phát hiện không còn chỗ nào để né tránh.
Kỷ Minh Tông dường như cố ý muốn kéo gần khoảng cách giữa hai người, chủ động bắt đầu nói về những chuyện xảy ra trong năm năm qua, bắt đầu từ nhà họ Kỷ.
Từ lão gia, lão phu nhân, đến Đặng Nghi, Kỷ Hồng Nghĩa và những người khác.
Tất cả những kết cục của họ, qua lời anh kể, đều nhẹ bẫng như thể chỉ là những việc thường nhật bình thường.
Tựa như những bước ngoặt trong vận mệnh người khác chẳng hề liên quan đến anh.
Kỷ Lam lặng lẽ lắng nghe, cho đến khi ống quần được thả xuống.
Lúc này cô mới lên tiếng: “Còn Kỷ Hiển thì sao?”
Động tác chuẩn bị đứng dậy của Kỷ Minh Tông khựng lại.
Anh im lặng vài giây, rồi mới trả lời: “Không rõ.”
Câu “không rõ” này cũng đồng nghĩa với việc kết thúc chủ đề.
protected text
Tính ra thì đây là cái Tết đầu tiên mà Kỷ Lam và Kỷ Minh Tông cùng nhau đón, cũng là cái Tết đầu tiên cả gia đình ba người ở bên nhau.
Anh đặc biệt dặn dò Cảnh Hòa trang trí lại biệt thự, không khí đón năm mới bao trùm khắp nơi.
Khi rảnh rỗi, Kỷ Minh Tông còn dẫn đứa nhỏ cùng trang hoàng nhà cửa.
Kỷ tiên sinh ôm đứa nhỏ ngồi xổm trên bàn làm việc, nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của nó, cùng viết lên tờ giấy xuyến chỉ mấy chữ rồng bay phượng múa.
Đứa nhỏ chỉ vào dòng chữ, líu lo đọc: “Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063613/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.