“Cậu cứ nhìn tớ mãi như thế là sao vậy?”
Trong chiếc xe Bentley màu đen, lúc đang chờ đèn đỏ, Từ Ảnh nắm tay lái, ánh mắt liên tục liếc sang Kỷ Lam, vừa như đang đánh giá, vừa như có điều muốn nói nhưng lại ngập ngừng.
“Tớ muốn hỏi… Cậu thật sự không định gữi lại à?”
Kỷ Lam khẽ nhếch môi cười: “Tớ thể hiện chưa đủ rõ ràng sao?”
“Rất rõ… nhưng…” Từ Ảnh chần chừ một lúc, rồi hỏi: “Chủ tịch Kỷ có đồng ý không?”
“Nếu không đồng ý thì sinh ra làm con ngoài giá thú thôi.” Kỷ Lam nói rất thản nhiên. Chỉ là một đứa trẻ thôi mà. Đời này của cô chưa chắc chỉ có một đứa con, nó không phải đứa duy nhất thì cũng không thể ràng buộc được cô.
Từ Ảnh khẽ nhíu mày, có chút kinh ngạc, nhưng lại thấy chuyện này cũng hợp lý. Cô chưa từng nghĩ mối quan hệ giữa Kỷ Minh Tông và Kỷ Lam sẽ đi đến hôn nhân. Không phải vì Kỷ Lam…
Mà là vì Kỷ Minh Tông — một người như anh, địa vị quá cao, khoảng cách giai cấp quá rõ ràng. Anh nâng đỡ Kỷ Lam đi lên, giống như bậc trưởng bối dìu dắt hậu bối. Còn chuyện tình cảm, thực ra lại không có bao nhiêu.
Hoặc có thể nói, yêu thì yêu đấy, nhưng tuyệt đối không đến mức có thể hy sinh lợi ích vì tình yêu.
“Không kết hôn thật à?”
“Không.” Nếu là trước đây, có lẽ cô còn từng mơ mộng. Nhưng sau đêm qua, mọi khúc mắc trong lòng cô đã được tháo gỡ hoàn toàn.
“Chủ tịch Kỷ cũng nghĩ vậy à?”
“Câu đó mà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063544/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.