Một nam một nữ, người ngồi người đứng, góc chụp bức ảnh kỳ lạ đến mức khiến ánh mắt chất chứa tình yêu tha thiết nhưng không thể có được của Yến Trang được bắt trọn một cách rõ ràng. Yêu mà không thành, yêu mà phải chia ly – tám nỗi khổ trong đời, chỉ một bức ảnh đã chiếm hai. Thêm ánh mắt đau đớn xé lòng kia của Yến Trang, nói là ba khổ cũng chẳng sai.
Trương Ứng nghĩ thầm, “Xong rồi!”
Kỷ Lam tiêu rồi!
Gần đây, Kỷ Minh Tông đang ráo riết mở rộng thế lực kinh doanh, bận đến mức xoay không kịp, nhưng chỉ cần có thể, những chuyện trong thương trường anh đều sẽ cố gắng né tránh.
Vì vậy, thời gian anh dành cho Kỷ Lam ngày càng nhiều.
Tư bản mà! Thời gian ở đâu, tình yêu ở đó.
Bữa tiệc xã giao hôm nay khá quan trọng. Trước khi tới An Thành, nghe nói Kỷ Minh Đạt đang dẫn người chặn đường lãnh đạo An Thành, Kỷ tiên sinh tung một chiêu nghi binh, dụ họ đến nơi khác.
Thế mới có được cuộc gặp hôm nay. Bằng không mà để Kỷ Minh Đạt thò mặt tới, thì còn gì mà chơi nữa? Ba người thôi cũng đã thấy chật chội rồi.
Tiệc xã giao quan trọng, nhưng chuyện của Kỷ Lam cũng không thể xem nhẹ, Trương Ứng nhất thời không biết quyết định ra sao, đành đưa điện thoại cho Nghiêm Hội: “Nói không?”
Nghiêm Hội nhìn thấy bức ảnh, buột miệng bật ra một tiếng chửi thề: “Nói chứ, còn chờ gì nữa!”
Bức ảnh được đưa tới trước mặt Kỷ Minh Tông, lúc đó Mạnh Thanh Hà đang phân tích ẩn dụ của gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063517/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.