Sáng sớm hôm sau.
Ngày 11 tháng 11, khắp nơi trong thành phố Kinh Cảng đều tràn ngập bầu không khí lễ hội.
Một bài hát dành cho người độc thân vang lên ở các con phố lớn nhỏ, khiến không ít người chìm vào nỗi sầu—kẻ thì tưởng nhớ người yêu cũ, người thì tiếc nuối mối tình đã qua.
Từ Ảnh kéo Kỷ Lam ra ngoài hòa vào không khí náo nhiệt. Hai người quấn chặt áo khoác đứng trên đường, quan sát dòng người qua lại. Trong khi ly trà sữa nóng dần nguội lạnh trên tay, Từ Ảnh đột nhiên hỏi với vẻ trầm ngâm:
“Cậu nói xem, trong số những người đang đứng đây nghe nhạc thất tình, có ai là người đã kết hôn không?”
Kỷ Lam nhấp một ngụm trà.
Năm 2010, các thương hiệu trà sữa lớn chưa ào ạt đổ bộ vào thị trường, nhưng Kinh Cảng—thành phố hiện đại bậc nhất—xưa nay luôn đi đầu xu hướng.
Năm đó, trà sữa kiểu Hồng Kông nổi lên, từ bên kia bờ du nhập vào, nhanh chóng trở thành cơn sốt, gần như ai cũng cầm một ly trên tay.
Trà đậm, vị ngọt gắt, rất được ưa chuộng.
Riêng Kỷ Lam lại không hợp khẩu vị. Một ly trà cầm hơn nửa tiếng mà vẫn còn tới ba phần tư.
Cô lắc nhẹ ly trà, trả lời Từ Ảnh:
“Cái này cũng phải hỏi sao?”
Từ Ảnh bỗng hỏi tiếp:
“Lúc cậu bên cạnh Kỷ tổng, có từng nhớ đến Yến Trang không?”
“Cậu thấy hỏi vậy có hợp lý không?” Kỷ Lam nhướng mày khẽ cười:
“Về gia thế, ngoại hình, vóc dáng, khí chất, năng lực tài chính—Yến Trang có gì để so với Kỷ tiên sinh?”
Câu “Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063516/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.