“Thấy rồi à?”
Khi điện thoại vang lên, Kỷ Lam vừa xem xong những tài liệu trong email.
“Không phải tự nhiên người ta bảo giới hào môn muôn hình vạn trạng. Kỷ Nhụy Nhụy cũng chẳng phải dạng hiền lành gì. Không biết nếu mẹ nuôi của cô biết được cô ta hai mặt như vậy, có tức đến mức thổ huyết tại chỗ không nữa.”
Đầu dây bên kia giọng đầy hứng thú, hiển nhiên cũng biết Đặng Nghi từng làm những chuyện gì.
Con trỏ chuột dưới tay Kỷ Lam lướt nhẹ qua những cái tên trong tài liệu:
“Thiện ác đến cuối đều có báo ứng, chẳng qua là thời điểm chưa đến thôi.”
“Quá chuẩn!”
Tám giờ rưỡi tối, Kỷ Minh Tông từ tầng cao nhất của Phong Minh Capital đi xuống chuẩn bị lên xe. Mạnh Thanh Hà nhanh chóng bám sát mấy bước, mở cửa ngồi vào cạnh anh.
“Cho tôi đi nhờ một chuyến.”
“Xe cậu đâu?”
“Vợ tài xế sắp sinh rồi, tôi cho cậu ta nghỉ vài ngày,”—dù làm việc trong giới tư bản vô tình, nhưng cũng không thể không có chút nhân tính. Trong trường hợp này mà vẫn ép người ta làm việc thì quá đáng.
“Thư ký cũng không có mặt?”
Mạnh Thanh Hà nghe ra chút khó chịu trong giọng anh, liền khẽ cau mày:
“Chỉ là đi nhờ xe thôi mà, cần gì khó chịu thế?”
“Có mỹ nhân dịu dàng đang đợi ở nhà để cậu sủng ái à?”
Lời nói đầy ẩn ý khiến Nghiêm Hội không nhịn được ngẩng đầu nhìn một cái, nhưng chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ để Mạnh Thanh Hà bắt thóp.
Mọi người trong giới đều là cáo già.
Những cuộc dò xét lẫn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5052308/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.