“Không phải anh đi công tác sao?”
“Đi công tác thì đã sao, có phải bỏ nhà đi đâu,” – Kỷ Minh Tông ném chiếc điện thoại màu đen tùy tiện sang một bên – “Không muốn anh quay lại à?”
Kỷ Lam liếc mắt nhìn, đưa tay đẩy điện thoại của anh ra: “Kinh Cảng đâu phải họ Kỷ đặt tên, em có bản lĩnh gì mà không cho anh quay lại?”
Kỷ Minh Tông cười nhạt, giọng trêu chọc: “Chẳng phải bên ngoài vẫn đồn nửa thành phố Kinh Cảng mang họ Kỷ à?”
“Em không giống họ.”
“‘Họ’ nào?” – Kỷ Minh Tông truy hỏi.
protected text
Tay Nghiêm Hội siết chặt vô lăng, sau lưng như có hàng ngàn con kiến bò, lập tức vểnh tai nghe kỹ cuộc đối thoại giữa hai người.
Lộ rồi sao? Anh ta sớm đã biết Kỷ Lam khôn khéo như hồ ly tinh, không thể nào dễ lừa vậy được.
“Thế à?” – Kỷ Minh Tông hững hờ đáp lại – “Trông anh có giống không?”
“Em cũng muốn biết.”
Kỷ Minh Tông như đã hiểu rõ: “Nói vậy là Kỷ tiểu thư chưa từng gặp chú ba? Chẳng lẽ đang nghi ngờ anh chính là người đó?”
Vách ngăn giữa xe dần dần kéo lên. Kỷ Minh Tông nghiêng người sát lại gần cô, mùi thuốc lá và mùi rượu quyện vào nhau, ám muội khó phân: “Kỷ tiểu thư thích chơi trò tình cấm à?”
“Muốn thử tối nay không?”
“Đàn ông trung niên ai cũng biết chơi như Minh tổng sao?” – Kỷ Lam nhìn chằm chằm anh, lưng ép chặt vào ghế, chẳng còn đường lui.
Kỷ Minh Tông bật cười lạnh một tiếng, vang vọng trong không gian xe chật hẹp.
Ngay sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5010117/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.