Nhưng ngày sau đó mình cứ tiếp tục không đi đâu cả,tâm trạng mình lúc nào cũng buồn chán, anh cũng không còn gọi điện cho mình nữa, nỗi buồn càng ngày càng lớn.
Còn 5 ngày nữa là đến Giáng sinh ai ai cũng náo nức sắm sửa đi chơi,riêng mình thì không có chút tâm trạng nào.
Hôm nay là ngày người làm trong nhà được nghì như mọi lần, nhưng khác là bác quản gia ở lại không về, còn có chị Gia Gia ở lại nữa. Còn lý do là vị mọi lần mình ở nhà cùng anh nên không sao, nhưng bây giờ anh không về nên anh phân phó bác quản gia cùng chị ấy ở lại chăm sóc mình
( bạn nào không nhớ chị Gia gia là ai thì đó là người 2 năm trước khi mình và anh ra ngoài đã gặp chị ta bị ức hiếp, thấy tội nên mình xin anh đem chị về làm. 2 năm sau minh đã rất khó chịu với chị ta, từ đó chị ấy không còn là người thân cận của mình mà chỉ làm nhưng công việc trong bếp)
Hôm nay mình dậy sớm hơn mọi khi vì mình có hẹn với Hân hôm nay sẽ cũng đi chơi. Vừa xuống đến nhà dưới mình liền cảm thấy trống trãi cô đơn, đến nỗi muốn khóc luôn, may là lúc đó bác quản gia xuất hiện
- phu nhân hôm nay dậy sớm vậy?
- cháu có hẹn với chị Hân hôm nay sẽ đi chơi
- vậy phu nhân cẩn thận nhớ về sớm. Mà người đã nói cho cô Hani biết chưa?
- cháu nói rồi lát chị ấy đến chở cháu đi luôn
- vậy thì tôi yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phu-cua-toi-la-mafia/1324810/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.