Nhưng niềm vui đó không kéo dài được bao lâu,niềm vui đó kết thúc từ lúc mình làm xong bài kiểm tra toán đó. Theo dự đoán thì mình con chưa đạt tới 5 điểm thế là từ đó có nguyên đám mấy đen trên đầu mình
Vì chuyện đó mà mình không còn tâm trạng đâu mà ăn uống, kể cả việc chơi cũng Vivi. Môi lần đến giờ ăn là chỉ ăn được một hai miếng lại buông đũa bác quản gia lo lắng nói
- phu nhan người ăn thêm chút đi, ngài ấy mà biết là lão đây bị mất việc đấy
- bác không cần lo anh ta không biết là được mà. Cháu mệt lắm cháu lên phòng đây
Mình lên phòng bồng Vivi lên giường đút bé ăn bánh dành cho cún. Không lâu sau có tiếng đỉnh thoại reo là anh ta
- alo
- đang làm j?
- chơi với Vivi
- tại sao không ăn
- tôi... Có ăn mà
- không được nói dối tôi biết hết rồi. Nói tại sao không ăn?
- tội không muốn ăn
- lý do?
- tôi.... Tôi
- có phải do bài kiểm tra hôm bữa không?
-SAO ANH BIẾT?
- không cần biết chỉ cần trả lời
- phải
- lý do chả thuyết phúc không được suy nghĩ nhiều nữa mau đi ăn cơm
- tôi ăn rồi mà
- thì ăn thêm. Mau lên tôi sẽ gọi kiểm tra
- biết rồi. Công việc của anh.. Có ổn không?
- tất cả đều tốt nhanh đi ăn không khéo bị đau bao tử
- biết
- còn nữa có việc gì phải nói liền cho tôi không được để trong lòng như vậy.Không có lợi cho sức khỏe
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phu-cua-toi-la-mafia/1324785/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.