Khi mình về đến nhà cũng đã hơn 7h tối, mình vào nhà trước đã thấy anh ngồi trên sofa xem thời sự trên tivi, thấy mình về anh ta ngoắc tay nói
- lại đây, ngồi xuống
Mình từ từ tiến lại ngồi bên cạnh anh nhưng tất nhiên giữa hai người phải có khoảng cách
- mệt không?- anh hỏi nhẹ nhàng
- không tôi đâu có làm gì đâu mà mệt
Lúc đó chú Lý tay xách nách mang đem mấy cái túi mình mua lúc nãy vào nhà hỏi mình
- phu nhân mấy túi này tôi để ở đây thì được ạ?
- chú để đó đi lát cháu mang lên phòng
- dạ được
Chú để gần bàn rồi đi ra ngoài
- anh đi công tác như thế nào? Mọi chuyện tốt chứ? Anh co mệt không?
- mọi thứ đều ổn. Tôi vẫn khỏe không sao. Câu đó phải để tôi hỏi em mới đúng
- tôi vẫn khỏe mà. À còn nữa tôi.... Trả anh. Xin lỗi!!!
Mình thấy tội lỗi quá nên nhẹ nhàng lấy chiếc thẻ ra trả anh
- sao lại trả? Lại còn xin lỗi
- tại.... Tại lúc nãy tôi mua cho chị Hân rất nhiều thứ mà dùng rất nhiều tiền của anh nữa. Nên phải xin lỗi
- đứa ngốc này!
Anh tự nhiên cười nói mình ngốc rồi còn xoa đầu nữa
- tôi làm đúng mà sao lại nói tôi ngốc
- đây là tôi cho em, muốn xài sao là tuỳ em, xong nữa em đã là hôn thê của tôi thì tiền của tôi cũng là của em. Vậy nên không cần ngại
- nhưng tôi vẫn chưa biết cài tiền sao cho đúng nếu cứ phung phí như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phu-cua-toi-la-mafia/1324786/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.