Hai cha con đang tâm sự thì đúng lúc cô cũng tắm xong cho Bảo An. Vừa bế con bé ra đến cửa nhà vệ sinh đã thấy hắn đang ngồi đấy nói gì đó. 
- Tiểu Khôi, chuyện chúng ta nói hãy giữ bí mật nhé. Đừng để mẹ con biết. Hãy xem như đây là bí mật của chúng ta. Được không. 
- Được. 
- Hai người đang nói chuyện gì thế? 
Cô tiến lại và hỏi. 
- Không gì đâu. Em ở lại chăm sóc hai đứa cẩn thận nhé. Anh về đây, có gì mai anh sẽ vào thăm. 
- Được. 
- Chào hai đứa nhé, ba về đây. 
- Vâng ạ. 
Hai đứa trẻ đồng thanh. 
Hắn vừa bước ra khỏi phòng bệnh, cô đã hỏi con trai. 
- Tiểu Khôi con và anh ta nói chuyện gì thế. 
- Không gì mẹ ạ. Ông ấy chỉ hỏi con vấn đề về ở cùng ông ấy thôi. Mẹ con hỏi người câu này nhé. 
Cậu nhìn mẹ mà lưỡng lự. 
- Con hỏi đi, ta đang nghe đây. 
Cô vuốt đầu con trai rồi nói. 
- Mẹ hận cha sao. 
- Chuyện này… 
- Nếu mẹ không trả lời được cũng không sao ạ. 
Nhìn mẹ lưỡng lự khó nói nên lời nên cậu cũng không quá ép buộc mẹ mình. 
- Thôi được rồi, cảm ơn con cho mẹ thời gian. Sau này khi nào có cơ hội mẹ sẽ nói với con được không. Còn bây giờ cũng muộn rồi, con nghỉ ngơi đi. 
Về phía hắn. Sau khi rời bệnh viên và trở về nhà. Vừa dừng xe cào đến cửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3507917/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.