Đi thôi.
Quan Thượng Thần Phong yên lặng một lúc rồi nói. Hắn ta xoay người, dắt theo Lục Nhan rời khỏi căn biệt thự.
Ngồi trên xe một lúc, thiếu nữ mới hỏi:
- Bây giờ... chúng ta là đi đâu?
Người đàn ông nghe xong, chậm rãi đáp lại:
- Đến nhà tôi. Em phải ra mắt gia đình tôi.
Nhận được câu trả lời, Lục Nhan cũng không hỏi gì thêm. Cô yên lặng nhìn ra khung cửa sổ.
Trên con phố đông đúc người qua lại, chiếc xe đen bốn chỗ bóng loáng như hoà vào với đám đông. Thật lâu sau đó, khi đã rẽ qua một khu dân cư đắt tiền, chiếc xe mới dừng lại.
Vẫn như lần trước, Quan Thượng Thần Phong bước xuống đầu tiên, rồi hắn lại vòng sang bên ghế phụ, mở cửa xe đỡ cô xuống. Lục Nhan vừa bước xuống đã bị choáng ngợp bởi khung cảnh xung quanh. Nơi này thực sự quá đẹp! Nhưng sự lộng lẫy của căn biệt thự lại khiến Lục Nhan cảm thấy sợ hãi.
Nhận thấy sự lo lắng của thiếu nữ, Quan Thượng Thần Phong chỉ mỉm cười nhẹ trấn an cô. Giây sau, bàn tay to lớn vòng đến xoa nhẹ phần tóc bông mềm của cô, nhẹ giọng an ủi:
- Không cần lo lắng quá mức, người nhà tôi đều rất thoải mái.
Lời động viên ngắn ngủi của người đàn ông phần nào khiến tâm trạng của thiếu nữ phấn chấn trở lại. Cô gật nhẹ đầu, nối gót theo sau Quan Thượng Thần Phong tiến vào đại sảnh của toà biệt thự lớn nhất.
Toà biệt thự này lớn hơn hẳn ba toà biệt thự còn lại. Với lối kiến trúc Âu Cổ sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-troi-buoc-khong-biet-da-yeu/165535/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.