Sau ngày hôm đó, Lục Nhan cũng biết được yêu cầu đẩy cô xuống làm giúp việc của Quan Thượng Thần Phong, bản thân cô cũng rất ngoan ngoãn chấp thuận.
Cứ như thế, cuộc sống ở Lục gia lại một lần nữa tiếp tục.
Cứ đều đặn bốn giờ ba mươi phút sáng, Lục Nhan lại phải thức dậy làm bữa sáng sau đó dọn dẹp nhà cửa. Nói là làm bữa sáng nhưng thực chất, cô chỉ làm hai phần cho cô và dì Ân. Vì cô biết chắc, Quan Thượng Thần Phong sẽ không ăn đồ ăn do cô nấu.
Cả cô và dì Ân đang vui vẻ vừa trò chuyện vừa ăn sáng thì bỗng nhiên trên tầng truyền đến tiếng bước chân. Rất nhanh sau đó, một bóng hình nam nhân một thân bận áo sơ mi và quần tây thoải mái xuất hiện.
Hắn chầm chậm tiến về phía bàn ăn ngồi xuống trong con mắt ngạc nhiên của hai người phụ nữ. Lục Nhan đơ người trong chốc lát, mãi về sau đến khi nhận được cái nhìn không vừa lòng từ nam nhân, cô mới sực tỉnh.
- Quan Thượng Thần Phong, anh cũng ăn sáng sao ?
Nam nhân nghe được xong liền cau mày khó chịu. Hắn ta cất lên âm giọng trầm khàn:
- Chẳng lẽ tôi ngồi đây để nhìn hai người ăn ?
Nhận được câu trả lời, thiếu nữ vội vàng rời bàn ăn, tiến vào trong bếp chuẩn bị thêm một phần đồ ăn.
Cô tức giận cầm lấy cái chảo đặt lên bếp, lực đạo sử dụng cũng nhiều hơn bình thường.
Thử nghĩ xem, những ngày khác hắn ta không thèm động đũa đến một món ăn cô làm mà hôm nay đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-troi-buoc-khong-biet-da-yeu/165530/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.