Lục Nhan nắm lấy tay nắm cửa, xoay nhẹ một cái, cánh cửa cũng vì vậy mà bật ra.
Bên trong căn phòng được thiết kế theo kiểu nhẹ nhàng thanh nhã với màu chủ đạo là xanh nước biển. Ngoài ban công phòng là cả một dãy vườn oải hương thơm ngát. Từng bông hoa đầu mùa nở rộ đẹp đến mê người.
Mùi hoa thơm ngào ngạt quẩn quanh khắp không gian, len lỏi vào chóp mũi ửng hồng của thiếu nữ, mi mắt của cô cũng vì vậy mà trở nên nặng nề. Cô khẽ tựa mình lên cái bàn trắng ở gần lan can, chầm chậm nhắm mắt lại, cứ như vậy chìm vào giấc ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, chỉ biết khi Lục Nhan tỉnh dậy, bầu trời cũng đã hằn lên tia hoàng hôn đỏ.
Cô sực mình nhớ ra mục đích bước vào phòng của bản thân, vội vàng cầm lấy cây chổi ở bên cạnh mà quét dọn.
- A...
Lục Nhan khẽ rít lên một tiếng nhỏ rồi xoa lấy phần tay vì đập vào cạnh bàn mà đỏ lên, đau nhức. Chợt, ánh mắt của cô đổ dồn vào bức ảnh được đóng khung gọn gàng đặt trên kệ sách. Cô bước tới, nhìn thật lâu vào bức ảnh kia.
Trong ảnh là một nam một nữ vui vẻ cùng nhau đọc sánh. Người con gái trong hình mang vẻ đẹp đằm thắm rất tao nhã. Còn người đàn ông trong hình lại chính là Quan Thượng Thần Phong.
Lục Nhan nhìn vào tấm ảnh rồi quay đầu đi tiếp tục công việc. Cô không quan tâm đến chuyện của nam nhân trong ảnh. Hiện giờ, chỉ cần sống an nhiên bình ổn trong cái nhà này thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-troi-buoc-khong-biet-da-yeu/165531/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.