Sáng hôm sau, Lục Nhan mệt mỏi trở mình tỉnh giấc. Cô khẽ nhìn về phía đồng hồ được treo trên tường, trên đó biểu thị sáu giờ mười hai phút.
Cô lấy tay che miệng ngáp một cái rồi bước chân rời khỏi giường.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong xuôi cũng đã là sáu giờ rưỡi. Lục Nhan lật đật chạy xuống dưới phòng bếp, cẩn thận đeo lên mình một chiếc tạp dề màu xám tro. Cô khẽ bật bếp đặt chảo lên, từng cử chỉ đều vô cùng nhẹ nhàng. Tựa như, Lục Nhan sợ sơ ý một chút sẽ làm mọi người tỉnh dậy.
Cô đặt lên bếp một cái chảo đầy dầu. Tiếp đến, một quả trứng mà một miếng thịt đỏ hỏn đã xuất hiện bên trên lớp dầu nóng.
Mùi thơm cứ như vậy bay lên nghi ngút. Hương thơm lừng của đồ ăn vào buổi sáng tinh mơ khiến ai ngửi vào cũng cồn cào đói bụng.
Dì Ân đang ở phía sau vườn vừa ngửi thấy hương thơm ngào ngạt đã bước đến. Sau khi nhận định rõ người ở trong bếp là ai thì mới lật đật chạy vào ngăn cản.
- Thiếu phu nhân, cô không cần làm mấy công việc này, cứ để đó cho tôi và đầu bếp làm.
- Không sao đâu dì. Dì cứ để đó cho con. Dù sao bây giờ con cũng không có việc gì làm.
- Nhưng...
Chưa kịp để người phụ nữ nói hết câu, Lục Nhan đã lanh lợi đẩy bà ra khỏi cửa. Sau khi đóng cửa lại, cô còn nói vọng ra:
- Dì cứ ra ngoài ngồi nghỉ đợi con nhé !
Cứ như vậy trôi qua cũng đã được mười lăm phút, cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-troi-buoc-khong-biet-da-yeu/165529/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.