Vừa về đến nhà, cha tôi đã lớn tiếng.
-Bà ơi! Con Mai về nè.
Căn nhà của tôi, từ xập xệ hiện tại cũng đã vững chắc hơn.
Dì Châu ở dưới bếp liền đi lên.
-Ôi trời! Về thì về… Có gì mà lớn tiếng thế.
Cha tôi nhăn mặt.
-Bà này! Con nó mấy năm mới về, bà không nói được một câu nghe cho đàng hoàng sao?
Dì Châu bĩu môi. Giọng điệu lại trách móc.
-Nó lấy chồng giàu, ở nhà người ta hưởng phước, ăn sung mặc sướng cũng đâu có nhớ đến chúng ta!
Cha tôi định cãi lại. Tôi liền kéo tay cha.
-Dì Châu! Con có đem quà về cho dì và em Khoa đây…
Tôi đêm mấy hộp quà đặt trên bàn, muốn phá tan bầu không khí căng thẳng.
Dì Châu ngó nhìn hộp quà, môi khẽ cong.
Tôi đưa cho dì Châu hộp lớn nhất.
-Con có mua tổ yến, cho dì Châu tẩm bổ đấy!
Dì Châu nhìn hộp yến khá đắc tiền dì Châu mới miễn cưỡng liền cười cười.
-Vậy mới được chứ, mang tiếng lấy chồng giàu thì ít ra cũng phải có quà đáng tiền như thế này đây!
Cha tôi ho khan.
-Bà sao cứ một chút là tiền vậy?
Tôi cười cười, nhìn sang cha lắc đầu.
-Thằng Khoa đâu ạ?
Dì Châu đáp.
-Thằng Khoa ra ngoài mua bánh mứt rồi, lát nữa sẽ về.
-Dạ! Vậy lát nữa con sẽ tặng quà cho em ấy sao?
Cha tôi vui vẻ, kéo tay tôi.
-Con vào phòng đó nghỉ ngơi đi, khi nào xong cơm cha gọi con ra ăn nhé!
-Không được! Phòng đó không được vào.
Dì Châu lớn tiếng.
-Sao lại không được vào, chẳng phải trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-vo/2537350/chuong-19.html