Lưu Ninh về đến nhà, cô lặng lẽ hít sâu một hơi rồi mở cửa bước vào.
'' Con về rồi ạ ''
Vừa dứt lời một cái cốc bay đến trước mặt cô rơi xuống đất tiếng choang vang lên chiếc cốc cũng vỡ thành trăm mảnh.
'' Giờ mày mới vác mặt về sao, dám đi gặp thông gia mà không có bố mẹ mình mày giỏi quá rồi nhỉ '' mẹ cô phẫn nộ.
Lưu Ninh cúi đầu theo thói quen '' Phu nhân mời con đến chơi nên con mới.....''
'' Phu nhân mời mày mà không biết báo bố mẹ một tiếng sao, lại còn lẻn đi một mình, tao không nghĩ mày lại như vậy đấy...lỡ mày làm gì khiến nhà họ tức giận rồi không đồng ý hôn sự này nữa đến lúc đó mày giải quyết thế nào đây '' bố cô nói lớn.
Lưu Ninh cúi đầu '' Con.....''
Bỗng một tiếng nói vang lên tiếng nói quen thuộc khiến cô phải rùng mình '' Lâu lắm mới sang thăm coi bộ cô cũng không thay đổi gì, Lưu Ninh ''
Người đàn ông đang ngồi cùng mọi người trong phòng khách chính là người đã để lại cho Lưu Ninh một vết thương khó phai mờ.
Lưu Ninh ngước lên nhìn anh ta '' Sao anh lại ở đây ''
'' Tại sao tôi không được ở đây....hay cô thấy xấu hổ với quá khứ của cô với tôi '' anh ta vừa nói vừa cười khinh cô.
Lưu Ninh cắn răng '' Lục Thiên anh có tư cách gì nói thế...rõ ràng người....khiến tôi thành ra thế này là anh...'' cô nói.
Năm cô theo bố mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sap-dat-cung-khong-te/3748960/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.