Lưu Ninh từng tưởng bữa cơm gia đình của nhà tài phiệt chỉ có sự im lặng và tiếng bát đũa. Nhưng gia đình anh nói chuyện vui vẻ về những việc xảy ra trong ngày của họ khiến cô cảm thấy vô cùng thoải mái.
'' Lưu Ninh món này rất ngon đấy, mấy đứa nhà cô đều thích, không biết có hợp khẩu vị con không '' bà gắp cho cô.
Lưu Ninh vui vẻ đón nhận tình cảm của mẹ anh, hạnh phúc mà gắp lên ăn cũng đã lâu lắm rồi cô mới được ngồi ăn cơm cùng nhiều người thế này.
Trước giờ ở nhà cô hay phải về muộn vì tăng ca, lúc nào về đến nhà cũng đã tối muộn gia đình đã ăn xong từ lâu, chỉ còn cô ngồi trước bàn ăn lạnh lẽo nuốt từng miếng cơm.
'' Ngon lắm ạ, con cảm ơn '' Lưu Ninh cười nói.
Bố anh lên tiếng '' Có con nhà cửa vui vẻ hẳn, đến chơi thường xuyên nhé nhà này ai cũng bận rộn chẳng ai làm bạn với vợ chú. Con đến cô ấy trông vui vẻ hơn hẳn '' ông nhìn qua những đứa con của mình.
Lưu Ninh đáp lời ông '' Vâng ''
Sau bữa trưa Lưu Ninh xin phép về vì bị bố mẹ gọi khiển trách vì đã sang nhà anh mà không nói với họ.
Mẹ anh lo lắng '' Để Bắc Hàn đưa con về, về một mình cô không yên tâm chút nào '' bà nhìn cô.
Lưu Ninh vội đáp '' Dạ sẽ có xe đến đón con ạ, Bắc Hàn anh ấy cũng còn phải đi làm nữa...làm phiền mọi người quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sap-dat-cung-khong-te/3748959/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.