Vừa bước vào văn phòng của mình cô đã bị gọi lên phòng của bố, vừa nãy là trưởng phòng quở trách cô giờ lại đến rắc rối tiếp theo.
Bao năm nay cô đến đúng giờ luôn tuân thủ các quy tắc đều bị họ vạch lá tìm sâu, các đồng nghiệp cũng đều xa lánh, né cô như né tà vì tai tiếng.
Cô thở dài một hơi rồi mở cửa tiến đến bàn của bố, cô hướng ánh mắt nhìn người đang cúi đầu làm việc trên bàn, người đàn ông luôn chỉ nở nụ cười yêu thương cho con gái thứ hai của ông.
Cô lên tiếng '' Bố gọi con có chuyện gì muốn dặn dò...''
Ông đập mạnh chiếc bút xuống bàn '' Đã không làm ra trò trống gì còn vi phạm kỷ luật của công ty, con đang muốn làm loạn gì vậy..''
Lưu Ninh nhìn ông, nhìn vào ánh mắt phẫn nộ ấy trả lời '' Con có chút vấn đề riêng nên đến trễ, con xin lỗi sẽ không có lần sau ạ ''
Bố cô khó chịu nói lớn '' Đi cho khuất mắt ta ''.
'' Vâng....'' cô đáp.
Màn đêm buông xuống cũng là lúc cô cảm thấy mệt mỏi nhất, cô bước từng bước trên con đường quen thuộc ấy.
Về đến nhà đi ngang qua phòng khách cô thấy cả bố và mẹ mình đang nói chuyện rất vui vẻ với nhau.
Cô định đi nhanh qua tiến đến phòng ăn thì bị gọi lại.
'' Lưu Ninh con ngồi xuống đây bàn chút chuyện '' mẹ cô nói.
Lưu Ninh có chút cảm giác không lành về việc sắp xảy đến, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sap-dat-cung-khong-te/3748955/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.