Vừa bước vào văn phòng của mình cô đã bị gọi lên phòng của bố, vừa nãy là trưởng phòng quở trách cô giờ lại đến rắc rối tiếp theo.
Bao năm nay cô đến đúng giờ luôn tuân thủ các quy tắc đều bị họ vạch lá tìm sâu, các đồng nghiệp cũng đều xa lánh, né cô như né tà vì tai tiếng.
Cô thở dài một hơi rồi mở cửa tiến đến bàn của bố, cô hướng ánh mắt nhìn người đang cúi đầu làm việc trên bàn, người đàn ông luôn chỉ nở nụ cười yêu thương cho con gái thứ hai của ông.
Cô lên tiếng '' Bố gọi con có chuyện gì muốn dặn dò...''
Ông đập mạnh chiếc bút xuống bàn '' Đã không làm ra trò trống gì còn vi phạm kỷ luật của công ty, con đang muốn làm loạn gì vậy..''
Lưu Ninh nhìn ông, nhìn vào ánh mắt phẫn nộ ấy trả lời '' Con có chút vấn đề riêng nên đến trễ, con xin lỗi sẽ không có lần sau ạ ''
Bố cô khó chịu nói lớn '' Đi cho khuất mắt ta ''.
'' Vâng....'' cô đáp.
Màn đêm buông xuống cũng là lúc cô cảm thấy mệt mỏi nhất, cô bước từng bước trên con đường quen thuộc ấy.
Về đến nhà đi ngang qua phòng khách cô thấy cả bố và mẹ mình đang nói chuyện rất vui vẻ với nhau.
Cô định đi nhanh qua tiến đến phòng ăn thì bị gọi lại.
'' Lưu Ninh con ngồi xuống đây bàn chút chuyện '' mẹ cô nói.
Lưu Ninh có chút cảm giác không lành về việc sắp xảy đến, cô chậm rãi ngồi xuống ghế sofa.
Cô lướt qua vẻ mặt đắc ý của Lưu Yên có chút chột dạ.
Bố cô lên tiếng '' Hôm nay bố gặp lại người bạn cũ, ông ấy nói có đứa con trai thứ hai đang muốn kiếm vợ cho nó. Con trai ông ấy bằng tuổi Lưu Ninh nên ta muốn giới thiệu con cho nó. Ông ấy có vẻ rất hài lòng với mối hôn sự này ''
'' Hô....n sự sao '' Cô bất ngờ, cô bị quản túc cả sự nghiệp đến cả hôn nhân mà họ cũng muốn quản cô sao.
Mẹ cô cười '' Chẳng tốt quá, Lưu Ninh vụng về sang bên đấy làm dâu chẳng phải tốt quá sao ''
Lưu Ninh cố kìm nén cảm xúc nói '' Tại sao....lại là con...tại sao không phải là Lưu Yên ''
Bố cô đáp '' Nó bằng tuổi con, hơn hết con là con cả kết hôn trước là chuyện đương nhiên ''
'' Đúng rồi chị, chị vụng về suốt ngày làm hỏng việc, có người chịu lấy chị chẳng phải là tốt sao '' Lưu Yên nói xen vào.
Lưu Ninh giọng run rẩy nói '' Bố mẹ không nghĩ tới cảm xúc của con sao....rằng con có thích không...bố mẹ bắt con cưới một người thậm chí còn chưa biết mặt sao..''
Mẹ cô cau mày '' Có người chịu cưới mày là may rồi còn phải hỏi sao....sang đó được ăn sung mặc sướng còn đòi hỏi gì ''
Cô không kìm được nữa nói lớn '' Rốt cuộc con chỉ đáng là một con búp bê để bố mẹ sai khiến thôi sao, đặt đâu thì ngồi đó, nói gì nghe đấy sao.....con không kết hôn...''
Bố cô thấy vậy thì mất bình tĩnh '' Đó không phải việc mày thích là được đó là bổn phận và trách nhiệm của mày, đã không làm được gì rồi còn lớn tiếng ''
Lòng cô quặn thắt lại, họ vốn không coi cô là con gái họ, cô căn bản là không xứng với chức phận này. Tại sao cùng sinh ra trong một gia đình người thì được quan tâm, chăm sóc từng chút người thì chỉ được nhận sự thờ ơ.
Mẹ cô đứng dậy tát cô một cái thật mạnh '' Rõ ràng là có ăn học đàng hoàng mà nói chuyện với bố mẹ hỗn láo như vậy...hôm nay tao phải cho mày một trận mới được. ''
Lưu Ninh bất giác ngồi thụp xuống hai tay bịt lấy tai, vì từ bé cô đã phải chịu những trận đòn roi từ mẹ mỗi lần như vậy coi chỉ có thể nằm im chịu trận và nó đã trở thành một phản xạ của cô khi bị người khác đánh.
Em gái giữ lấy tay mẹ hạ giọng '' Mẹ à, chị cũng có nỗi khổ riêng, chúng ta cho chị thêm thời gian đi '' rồi nhìn xuống Lưu Ninh cười khuẩy.
Bố cô bất lực nhìn cảnh gia đình loạn lên nói '' Chuẩn bị đi ngày mai ta sẽ tới nhà họ, dù muốn hay không mối hôn sự này cũng phải thành ''
Mọi người đi hết bỏ lại cô một mình trong căn phòng khách, nước mắt rơi lã chã, chẳng có ai để chia sẻ cô chỉ có thể nhét uất ức vào bên trong cắn răng mà sống tiếp.
'' Liệu rằng họ có đối xử tốt với mình, liệu có khác nơi này hay cũng chỉ là sự tiếp diễn của màn đen tối '' những suy nghĩ hiện lên chồng chéo trong tâm trí cô.
Lưu Ninh ngủ đến mê mệt, có lẽ do đêm qua khóc nhiều quá mà mắt cô có chút sưng, cơ thề thì mệt mỏi vì tối qua chưa kịp ăn gì.
Cô nghe thấy tiếng người tấp nập chuẩn bị bên ngoài chắc họ đang chuẩn bị cho mẹ và em gái cô.
Lưu Ninh mở tủ quần áo của mình ra đồ bên trong ít đến đáng thương, mặc dù cô đi làm nhưng do bố cô nói cô không xứng với số tiền đó liền cắt bớt tiền lương của cô khiến nó đã ít ỏi lại càng ít hơn, đến quần áo cô cũng hiếm khi mua.
Cô đang định chọn bộ váy ổn áp nhất thì có tiếng gõ cửa.
'' Mời vào '' cô nói.
Người hầu bước vào trên tay cầm một chiếc váy mềm mại, dịu dàng lên tiếng '' Tiểu thư đây là trang phục phu nhân chuẩn bị cho người ''
Cô nhìn chiếc váy hàng hiệu không khỏi cười lạnh '' Họ biết mình không có gì mặc vậy mà.....'' nói xong liền nhận chiếc váy rồi sửa soạn lại trang phục dù sao cô không thể từ chối được hôn sự này cũng không thể làm mất thể diện bản thân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]