8 năm cứ thế trôi qua thật nhanh nhưng đối với người trong cuộc mà nói là cả một thời gian dài đằng đẵng.
Trong tám năm ấy Lưu Ninh đã trải qua rất nhiều những thăng trầm khác nhau, bố mẹ cô luôn chỉ quan tâm đến người em gái cao ráo, xinh đẹp còn cô chỉ là sự tồn tại vô hình trong căn nhà ấy.
Cô tốt nghiệp một đại học khá có tiếng nhưng bố cô bắt cô về làm cho công ty của ông ấy. Ngày nào cũng chỉ là chuỗi ngày lặp đi lặp lại, bố cô luôn không bằng lòng với bất kì những gì cô làm, luôn là cô phải chịu những cơn tức giận của ông về công việc.
'' Làm ăn thế này còn ra thể thống gì nữa đúng là vô dụng, mày học hành thế à '' ông vứt tập công việc cô mất cả đêm để làm vào mặt cô, những tờ giấy kín chứ cứ thể rơi lả tả xuống nền đất.
Theo thói quen cô những lúc này cô đều cúi đầu '' Con xin lỗi...'' rồi quỳ gối gom lại tập tài liệu.
Lúc đầu cô còn thấy tủi thân, đau lòng vì công sức của mình bỏ ra nhưng không được ông công nhận dần dần cô cũng đã quen với việc bị ông trút giận như vậy.
'' Xin lỗi là xong sao, đến một việc nhỏ như vậy còn làm không được nuôi mày tốn cơm. Ước gì mày được bằng một nửa em mày thì tốt quá '' ông quẳng cho cô một câu rồi ra hiệu cho cô ra ngoài.
'' Một nửa ư, mỗi con người là một cá thể riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sap-dat-cung-khong-te/3748954/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.