🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chiếc xe đen chở cô đi qua một chiếc cổng lớn tiến thẳng vào bên trong ngôi nhà rộng lớn ấy. Vẻ đẹp của ngôi nhà khiến cô không khỏi thán phục, họ chắc chắn là rất giàu có.

Những suy nghĩ quẩn quanh trong đầu cô chợt đứt đoạn khi tiếng nói của mẹ vang lên.

'' Còn không mau ra nhanh lên còn tính để người ta chờ đến lúc nào '' bà phẫn nộ hung hăng kéo cô ra khỏi xe thật mạnh, rồi lại liếc nhìn xung quanh mỉm cười.

Gia đình cô được hướng dẫn đi qua một khu vườn hoa nở rộ tuyệt đẹp '' Nơi này...mình sẽ sống trong ngôi nhà này sao...thật tuyệt '' Lưu Ninh nghĩ.

Cảnh sắc bên ngoài đã khiến người ta xao xuyến thì bên trong lại càng khiến người ta phải choáng ngợp về độ sang trọng.

'' Mọi người đến rồi sao....mời ngồi '' tiếng nói phát ra từ trong căn phòng khách rộng lớn.

Bố cô vội đáp '' Mọi người không chờ lâu chứ....'' trông ông có vẻ rất cung kính với người đàn ông kia.

Lưu Ninh cúi đầu rồi ngước lên, hiện lên trước mắt cô là bóng hình quen thuộc của một người phụ nữ.

'' Mọi người đi đường không mệt chứ... cứ tự nhiên như ở nhà '' nói rồi người phụ nữ đặt những ly trà xuống bàn.

Mẹ cô vui vẻ ngồi xuống '' Cảm ơn phu nhân ''

Lưu Ninh có chút ngại ngùng đó là mẹ chồng cô tương lại sao....ít ra khác với cô hình dung về bà trước đây.

Bố anh nói '' Đây là con gái cả của anh sao....con bé xinh đẹp, hiền dịu thật '' ông hướng ánh mắt về phía cô.

Lưu Ninh bất giác ngại ngùng đáp '' Vâng....cháu cảm ơn..''

Mẹ anh lúc này cũng nhìn Lưu Ninh một cách chăm chú rồi thốt lên '' Đúng rồi....con là người đã giúp cô tìm ví hôm trước '' rồi mỉm cười với cô.

Lưu Ninh lúc này cũng đã nhớ ra về chuyện xảy ra ngày hôm đó.

'' Phu nhân quá khen con bé có làm được gì nên hồn đâu, suốt ngày chỉ đi làm muộn rồi làm hỏng việc '' mẹ cô xen lời.



Đến lúc này cô chỉ còn biết cúi mặt xuống, ngượng ngùng không thốt nên lời.

Phu nhân cảm thấy bầu không khí ngượng ngùng bèn đổi chủ đề '' Chúng ta thật có duyên đúng không....mong rằng ta và con sẽ hòa thuận '' bà mỉm cười ân cần với cô.

Mẹ cô khó chịu nói '' Mỗi việc ấy phu nhân để ý làm gì, với tính cách của con bé tôi sợ còn không ai dám lấy...con bé bằng được một nửa em nó thì tốt quá ''

Lưu Ninh chưa kịp vui mừng lại bị những lời nói của mẹ đè xuống cảm xúc.

Bố anh lên tiếng '' Tôi là thấy con bé tốt quá ấy chứ, con trai tôi phải có phước lắm mới lấy được nó ''.

Phu nhân cũng tiếp lời '' Trước đây tôi cũng lo nên có tùm một số người giới thiệu cho thằng bé nhưng....đều không khả quan mà thằng bé sống thế này...''

Mẹ tôi cười nói '' Phu nhân cứ yên tâm....mấy chuyện này con bé sẽ làm tốt thôi ''

Bố anh thở dài cau mày '' Giờ này chưa thấy mặt đâu không phải bảo nó về sớm rồi à..''

Mẹ anh cũng thở dài rồi hướng ánh mắt lên nhìn Lưu Ninh trìu mến.

Đến giờ cô mới thấy yên lòng ít ra bố mẹ chồng tương lai của cô sẽ không vì ngoại hình mà phán xét. Họ cũng hài lòng, nhìn cô bằng ánh mắt thương yêu thứ mà trước đã lâu cô không nhận được từ bố mẹ của mình.

Cô vừa thở phào một tiếng trong lòng thì giọng nói của người làm và tiếng giày vang lên ngày một gần.

'' Cô chủ người về rồi ''

'' Hôm nay nhà có khách sao...'' người vừa bước vào là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, mái tóc cắt ngắn và khuân mặt lạnh lùng mang lại cảm giác có chút khó gần.

Mẹ anh nói '' Con về rồi sao.....đây là người nhà của em dâu tương lai con, đừng vô lễ như vậy ''

Người phụ nữ này toát lên vẻ sang trọng và thần thái khiến Lưu Ninh cảm thấy có chút sợ nhưng trong lòng lại ngưỡng mộ những người như vậy.

Người phụ nữ nghe thấy vậy bèn cúi nhẹ '' Con mong là lần này không phải mấy đứa không ra gì nữa '' cô ấy liếc nhìn Lưu Ninh một cái rồi đi lên tầng.



Bố anh thở dài '' Mấy đứa nhà này chẳng có đứa nào nên hồn...con đừng để ý nhé Lưu Ninh ''

Nghe thấy tên mình cô có chút giật mình đáp '' Vâng...không sao ạ ''

Mẹ anh cười nói '' Con có vẻ rụt rè quá...chúng ta đáng sợ vậy sao..''

Lưu Ninh ngước lên định mở lời thì bị mẹ xen vào '' Con bé không giỏi ăn nói, làm gì cũng vụng về mong phu nhân thông cảm ''

Lưu Ninh lại một lần nữa nuốt lời ngược lại vào trong lòng, cô cũng đã quen với điều này từ lâu.

'' Cậu chủ về rồi, mọi người đều đang chờ cậu '' tiếng người giúp việc vang lên.

Lưu Ninh hướng ra phía tiếng nói mong đợi sự xuất hiện của người ấy.

Bóng người dần hiện ra khiến Lưu Ninh có chút bàng hoàng....phía trước cô là một người đàn ông điển trai, tuấn tú nhưng...lại ngồi xe lăn.

Mẹ anh nói '' Chắc con cũng đã nghe gia đình kể về chuyện của thằng bé vậy mà con vẫn chấp nhận ''

Lưu Ninh không tin vào mắt mình quay sang nhìn mẹ và em gái, Lưu Yên chỉ bình tĩnh tặng cho cô một nụ cười của kẻ chiến thắng.

Không ai nói với cô rằng chồng sắp cưới của cô là một người.......chưa ai nói với cô điều này cả...chưa một ai...

Tiếng người ấy vang lên '' Công ty có chút chuyện nên con về trễ xin lỗi mọi người....'' anh ấy còn chẳng thèm nhìn Lưu Ninh lấy một cái.

Bố anh cũng lên tiếng ngay sau đó '' Đây là Lưu Ninh vợ tương lai của con, con bé dịu dàng, lễ phép...''

Lưu Ninh ngước lên nhìn anh trong lòng dấy lên những cảm xúc lẫn lộn '' Hóa ra họ biết anh bị tai nạn...vì tham tiền, vì tiếng tăm mà ép cô cưới anh...''

Bắc Hàn chạm mắt với cô, trong lòng anh có chút cảm giác khác biệt lạ mà quen. Rõ ràng anh mới chỉ gặp cô lần đầu nhưng có cảm giác đã từng gặp nhau rất lâu.

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.