🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cảnh Nghi đã thay đạn cho súng đến lần thứ ba. Số lượng đám áo đen cũng giảm đi rõ rệt. Những tên bị Cảnh Nghi bắn trúng, có tên đã tắt thở, nhưng cũng có tên chỉ bị thương. Cảm thấy Cảnh Nghi không phải là một người dễ tóm. Bọn chúng đã chọn cách rút lui, để đưa những kẻ bị thương trở về điều trị trước.

Chỉ giữ lại ba tên được cho là mạnh nhất. Ba tên đó cho rằng đủ khả năng bắt được Cảnh Nghi. Bọn chúng hùng hổ xông vào nơi ẩn nấp của anh. Cả ba hợp sức cùng lúc chỉa súng về phía anh. Khiến anh không thể né hết một lúc, và bị một viên đạn xuyên vào phần vai.

Máu của anh bắt đầu tuôn ra, vẻ mặt của anh trở nên đau đớn. Nhưng chút vết thương này không khiến anh dễ dàng đầu hàng. Cảnh Nghi chỉa súng về phía bọn họ, thành công bắn hạ một tên.

Hai tên còn lại biết anh đang bị thương. Bọn chúng xông thẳng vào bên trong. Cả hai bâu vào anh mà đánh đấm một cách tàn bạo. Tư Mỹ ngồi ở bên trong chứng kiến hết tất cả. Nhưng không làm được gì ngoài việc ôm miệng giữ im lặng, cố gắng chịu đựng.

Cảnh Nghi ở bên ngoài vất vả vật lộn với hai tên to khoẻ. Dùng gần như toàn bộ sức lực, mới quật ngã được một tên. Còn một tên nữa nhưng lúc này Cảnh Nghi đã kiệt sức. Cả cơ thể anh toàn là vết thương, máu chảy bê bết khắp nơi.

Cảnh Nghi ngã xuống, nhưng anh không chịu khuất phục. Anh cố gắng trườn người đến cây súng bị làm rơi trong lúc ẩu đả. Muốn một phát đạn giết chết tên áo đen. Nhưng thật không may, tên áo đen đã đoán trước được ý định. Hắn tiến đến giẫm vào tay, anh kêu lên trong sự đau đớn. Hắn khoái chí cười lón.

- Vương Cảnh Nghi... bao lâu không giết được mày. Hôm nay mày... cuối cùng cũng ngã rồi ha ha...

- Nói đi... bọn mày do ai cử đến?

- Muốn biết thì đi cùng tao đi. Dù sao người đó cũng bảo tao không được để mày chết trước khi đưa về gặp hắn.

Vào giây phút Cảnh Nghi sắp bị tên áo đen đưa đi. Lưu Tư Mỹ lấy hết can đảm, cầm một cục đá to. Cô nhẹ nhàng tiến gần đến hắn, rồi dứt khoát đập liên hồi vào đầu hắn. Khiến đầu hắn bị vỡ, máu chảy thành một đường dài xuống mặt.

Do sức lực cơ tay của Tư Mỹ quá yếu đuối. Hành động vừa rồi cũng chỉ đủ làm hắn ngứa ngáy mà thôi. Hắn quay sang nhìn cô bằng ánh mắt ghê rợn, rồi thẳng tay tát mạnh vào mặt. Cú tát khiến cô ngã nhào xuống mặt đất, đập mạnh đầu vào vách tường, rồi máu cũng chảy xuống.



Tên áo đen tiếp tục bước về phía cô, hắn cười lên khoái chí. Nhìn vóc dáng của cô hắn cảm thấy thèm thuồng. Hắn liếm nhẹ môi trên biểu lộ dục tính đang tuôn trào bên trong.

- Cảnh Nghi... đây hẳn là vợ mới cưới nhỉ? Đã chơi chán chưa?

- Tha cho cô ta đi. Giết tạo là đủ rồi.

- Tha? Vợ mày trông thật hấp dẫn. Tao muốn chơi đùa một tí, rồi dẫn mày về gặp lão già kia cũng không muộn.

Lưu Tư Mỹ nhìn hắn bằng ánh mắt ngấn lệ, đầy sợ hãi. Cả cơ thể run lên bần bật. Có lẽ khi ở cùng Cảnh Nghi cũng không đáng sợ như lúc này.

Với gương mặt thể hiện rõ sự bỉ ổi, tên áo đen tiếp tục tiến đến gần hơn. Cảnh Nghi rất muốn giúp cô, nhưng cơ thể anh đã bị thương quá nặng. Đến việc giữ lại mạng sống cho chính mình còn khó, huống chi là cho cô.

Lưu Tư Mỹ sợ hãi oà khóc mỗi lúc một lớn hơn. Cô bắt được thứ gì cũng đều quăng về phía tên áo đen, kể cả là đất cát. Bỗng nhiên tay cô chạm được khẩu súng đánh rơi của Cảnh Nghi. Không một chút do dự nào nữa, cô chỉa thẳng nòng súng về phía hắn.

Đôi tay cô run rẩy cầm khẩu súng, nhịp tim bắt đầu đập nhanh khiến cho hơi thở trở nên khó khăn. Toàn thân cô run rẩy đến mức bóp cò súng không được. Tên áo đen nhìn thấy lại tiếp tục cười nhạo.

-

- Sao thế? Không biết sử dụng súng à? Súng này chơi không vui đâu, để anh dạy em chơi thứ khác, vừa vui lại vừa kích thích ha ha...

Tên áo đen tiếp tục tiến đến, mỗi lúc một gần hơn. Tư Mỹ lúc này đã hoàn toàn rơi vào hỗn loạn. Cô không thể suy nghĩ thêm bất kỳ điều gì nữa. Khẩu súng đó đã được Cảnh Nghi nạp đạn, và kéo cò từ trước. Cô dứt khoát nhắm thẳng về phía tên áo đen rồi bóp cò.

Một viên đạn bay ra khỏi nòng súng, nhưng kỹ thuật bắn quá yếu, viên đạn bay trượt sang hướng khác, không trúng vào mục tiêu. Tên áo đen lại càng cảm thấy hưng phấn. Tư Mỹ càng làm loạn, hắn lại càng thấy thích thú.



- Khoảng cách gần như vậy mà vẫn bắn trượt. Em không hợp với khẩu súng đó đâu. Để anh lấy "súng" khác cho em chơi ha ha...

Tư Mỹ không quan tâm đến những lời chế giễu, bỡn cợt từ hắn. Cô nhằm chặt mắt lại, cô gắng kiểm soát cơ thể đang run rẩy. Rồi điên cuồng bắn liên hồi về phía hắn, cho đến khi khẩu súng kêu lên "cạch, cạch", đồng nghĩa với việc đạn đã hết.

Cảnh Nghi dùng chút sức cuối cùng bò đến chỗ cô đang ngồi. Với nhiều vết thương rải rác trên khắp cơ thể, máu từ đó vẫn tiếp tục rỉ ra. Anh ôm lấy lồng ngực thở lên khó khăn, thều thào nói với Tư Mỹ.

- Hắn chết rồi.

Cô từ từ mở mắt ra, một cái xác to lớn nằm bất động trước mắt. Cú bắn loạn xạ vừa rồi, đã khiến một viên đạn ghim trực diện vào tim, và nhiều viên khác đâm vào bụng. Khiến hắn chết đi một cách tức tưởi, đến cả việc nhằm mắt cũng không được. Cảnh Nghi ở bên cạnh lại tiếp tục cất giọng.

- Cô giết người rồi.

Lưu Tư Mỹ chợt bừng tỉnh trở lại, cô vứt vội khẩu súng trên tay. Nhìn những giọt máu từ tên áo đen bắn ra, bám đầy trên bộ quần áo. Tư Mỹ ôm đầu sợ hãi, vẻ mặt thất thần không thể giấu giếm được. Cảnh Nghi ở bên cạnh lại tiếp tục lên tiếng.

- Mau nhặt khẩu súng của tôi lại. Trên đó có dấu vân tay.

Cô quay sang nhìn anh một lúc, rồi vội vàng chạy tới nhặt khẩu súng lên. Giọng cô run run, hồi hộp, lấp bấp trả lời anh.

- Tiếp... tiếp theo... nên... nên làm gì đây?

- Lấy áo của tên áo đen, lau sơ qua các vách tường ở xung quanh khu vực này đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.