Tư Mỹ làm theo lời Cảnh Nghi, chạy đến cởi áo tên áo đen ra. Khẩn trương dùng nó chà mạnh vào các vách tường, việc làm này nhằm mục đích loại bỏ đi dấu vết, đặt biệt là dấu vân tay của anh và cô.
Hoàn thành nhiệm vụ, Tư Mỹ chạy đến chỗ anh, lại hỏi tiếp theo phải làm gì. Chỉ thấy Cảnh Nghi lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại di động, đưa nó cho cô. Bảo cô nhấp vào danh bạ, chọn số được lưu tên là các dấu sao (**),rồi bấm gọi.
Đầu dây bên kia được kết nối, một giọng nói vang lên, đó là người của tổ chức Bạch Mê Dược. Cảnh Nghi vội vàng đọc lên địa chỉ nơi anh và cô đang ở. Báo hiệu cho tổ chức chuẩn bị một chiếc xe đến đón.
Người bên trong điện thoại không trả lời, chỉ để lại một ám hiệu bằng âm thanh. Đó là một tiếng huýt sáo dài và một tiếng gõ lớn, rồi cúp máy. Tư Mỹ không hiểu nó có ý nghĩa gì. Chỉ nhìn thấy Cảnh Nghi với vẻ mặt đầy suy tính. Anh vội vàng cất điện thoại và khẩu súng vào túi. Quay sang nhìn Tư Mỹ rồi nói.
- Cảnh sát sẽ đánh hơi tìm đến nhanh thôi. Cô không muốn ngồi tù vì tội giết người thì đi cùng tôi.
Tư Mỹ vội vàng chạy đến, đỡ anh đứng dậy, rồi cả hai dìu dắt nhau đi ra phía sau căn nhà hoang. Đi được một lúc, thì ra đến đường lớn. Một chiếc xe bốn bánh đang đậu chờ sẵn ở đó, bên dưới một tán cây to. Chiếc xe bốn bánh khéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-nu-chu-nhan-dau-gia/3744648/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.