Quả Đào bị dồn vào đường cùng, đành phải thừa nhận: “Con có lương, có lương! Chị Giang Tâm không bắt nạt con, chị ấy tốt với con lắm. Lương con cũng bằng Mã Đào.”
“Mà Mã Đào còn không được bao ở đâu, con còn được bao ở. Chị Giang Tâm không bạc đãi con, mẹ đừng vào làm loạn lên.”
Mắt Lưu A Hoa sáng rực lên, nhưng ngay sau đó, mặt bà ta đanh lại giận dữ: “Mày lĩnh lương tháng mà sao không báo với tao một tiếng?”
“Mày còn đề phòng cả tao à? Tao là mẹ đẻ mày, nhà mình thế nào mày không biết sao?”
“Nói! Có phải mày đưa tiền cho Lý Phượng Muội (mợ cả) rồi không? Người phải biết thân sơ, bên nào thân, bên nào sơ, mày phải tự biết chứ! Bọn tao mới là m.á.u mủ ruột rà với mày!”
Quả Đào bực bội không chịu nổi. Lúc nào cũng là mấy lời này. Từ nhỏ đến lớn, lần nào gặp, Lưu A Hoa cũng nói y như vậy.
“Không có! Không có! Con không đưa tiền cho mợ!” Cô gần như hét lên.
Sắc mặt Lưu A Hoa dịu đi.
“Thế mới phải chứ. Mày cũng không còn nhỏ nữa, phải biết điều một chút, tự mình giữ lấy tâm nhãn. Đừng để người ngoài nói vài câu ngon ngọt đã móc hết ruột gan ra cho họ.”
“À đúng rồi, mày làm ở đây cũng năm tháng rồi nhỉ. Một tháng mười tám đồng, năm tháng là mày phải có chín mươi đồng rồi chứ?”
Quả Đào...
“Không đúng à? Năm tháng, mỗi tháng mười tám đồng. Năm lần mười tám... Tao tính mấy lần rồi, mày đừng hòng lừa tao.” Lưu A Hoa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004586/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.