Vu Tịch trong lòng từ đầu tới đuôi, trước đem người này mắng một lần, mới tiếp theo nói với Thư Nhã:
“Thật sự mà, bác gái, cháu, cháu cùng anh ấy cũng chưa quan hệ, bác hiểu lầm một
cô gái như cháu như thế cũng không tốt lắm đâu.”
Thư Nhã ha hả cười, bỗng nhiên mắt càng sáng quắc lên.
Bà ấy lôi kéo Vu Tịch, cười tủm tỉm nói với cô:
“Đúng vậy đúng vậy, là bác gái không đúng, không nên nói bậy như thế, nhưng mà, viêm dạ dày cũng là cái một vấn đề đấy, bác giúp con kêu một bác sĩ nhanh chóng xử lý một chút, nếu không, nôn thành như vậy, không thể được đâu.”
Vu Tịch bỗng nhiên cảm giác không tốt.
Không muốn không muốn, cô không cần bác sĩ…
Nhưng mà, lúc này, sức lực của Thư Nhã lại lớn kinh người.
Để một người bậc cha mẹ nắm lấy tay cô, cô cũng cơ bản khó mà nói cái gì.
Hiện tại nên làm sao bây giờ?
Vu Tịch vội vàng xin giúp đỡ nhìn về phía Cố Lâm Hàn đứng đằng sau.
Lại thấy cố Lâm Hàn còn giống như là một đứa ngốc, đứng ở nơi đó nhìn.
Vẻ mặt đờ đẫn.
Anh, anh thật sự là không biết nên làm sao bây giờ mà.
Hiện tại chỉ là đang hối hận, biết thế thì không nên, mang cô về trong nhà của mình, bị người trong nhà phát hiện bọn họ ở cùng một chỗ, mới có thể có những chuyện như thế xảy ra…
Chính là, loại sự việc này, anh là thật sự không có kinh nghiệm xử lý gì.
Chỉ là nhìn dáng vẻ nhất định phải được
của Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069817/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.