Chương trước
Chương sau
Chính là, lúc ở bệnh viện, người ta chưa nói cái gì mà.
Lúc này….
Bên kia, Thư Nhã đã chạy nhanh đi tới.
“Tiểu Tịch, xảy ra chuyện gì, nôn nghiêm trọng như thế…”
Bà ấy quan tâm nhìn cô một chút, lại rất hưng phấn, nâng lên gương mặt xem, vừa nhìn, giống như toàn bộ mắt đều đang lóe sáng.
“Tiểu Tịch, cháu cái này, nôn nghiêm trọng
như thế….Không phải là, cháu cùng Lâm
Hàn…..Hắc hắc hắc, các ngươi không
cẩn thận, có con rồi đi.”
Phốc….

Vu Tịch vội nhìn về phía cố Lâm Hàn.
cố Lâm Hàn cũng vừa lúc đang nhìn Vu Tịch.
Hai người đối diện một cái, trong ánh mắt, đều mang theo vài phần chột dạ.
“Cái kia, cái này, a, cháu vừa mới ăn một
cái xúc xích nướng, ăn hỏng bụng….” Vu
Tịch nói.
Thư Nhã hoài nghi nhìn cô.
Thật sự? Ăn hỏng bụng?
Nhưng mà, ăn hỏng bụng, hẳn là vừa đau bụng vừa nôn mà, hẳn là không phải là chỉ nôn đi?
Thư Nhã nói:

“Bác chính là bà mẹ đã sinh qua năm đứa con đấy, cháu không biết, mỗi lần bác mang thai, đều là cái dạng này, dạ dày viêm, nôn đến nỗi không còn gì, cùng mang thai nôn là như thế nào, không giống nhau đâu.”
Vu Tịch ha hả cười cười.
Gừng càng già càng cay, cảm giác cô là gặp bà cổ nội của gừng rồi.
Nhanh chỏng ngẩng đầu cố Lâm Hàn ở một bên.
Cố Lâm Hàn cũng có kinh nghiệm trong chuyện này mà.
Đơ mặt đứng ở đấy, giống như là một đứa ngốc.
Bọn họ nghĩ tới muốn bỏ đứa bé đi, nghĩ tởi về sau trờ thành người lạ.
Nhưng mà, nhưng không nghĩ tới, có một ngày sẽ bị trong nhà phát hiện.
Haizz, sớm biết rằng, bỏ đi sớm thì tốt rồi, hiện tại thi hay rồi.
Đều do lần trước anh thế nhưng lại bị cảm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.