Buổi tối, Cổ Lâm Hàn truyền nước biển xong thì chuẩn bị xuất viện. Vốn dĩ chỉ là cảm nhẹ, vẫn là Lôi Đình cùng anh đến bệnh viện.
Vu Tịch cùng trở về, vốn dĩ là cuối tuần, trường học cũng cho nghỉ, Vu Tịch nhìn vẻ mặt của anh có vẻ tốt lên rồi, nói với anh: “Nhìn anh xem, sức khỏe bây giờ ngày càng yếu, chịu lạnh một tí đã bị cảm rồi.”
Cổ Lâm Hàn nhìn cô chằm chằm.
Người phụ nữ này, bị cô chọc tức rồi.
Lôi Đình nói: “Được rồi, Vu Tịch, người ta tốt xấu gì cũng là bệnh nhân, cô bớt nói vài câu đi, cậu ta bị bệnh đến biến thành bộ dạng như vậy rồi cô còn chọc tức cậu ta, cái miệng này của cô, ngay cả sức khỏe tôi tốt như thế này cũng bị chọc tức đến bệnh, nói chi Lâm Hàn.”
Vu Tịch trợn mắt nhìn Lôi Đình.
QC
Cô cũng bị chọc tức dữ lắm đó nha.
Còn không phải là anh nói cô không biết xấu hổ trước.
Nếu không phải lần này nhìn thấy được thì có lẽ cô đã kích động nhảy ra khỏi phòng, cổ sẽ không lấy lòng anh nhiều như vậy.
Chỉ là ngẩng đầu lên lén lén nhìn cái tên này…
Cô không thể không mỉm cười. Anh cũng rất dễ dỗ dành nhỉ.
Đến nhà của Cổ Lâm Hàn.
Trước khi Lôi Đình đi còn nhìn Vu Tịch: “Buổi tối cô đừng có chọc tức anh ta, chăm sóc cho tốt, người ta bị bệnh đó, nghe không.”
Vụ Tịch đẩy Lôi Đình: “Được rồi được rồi, tôi là người rất có đạo đức, sẽ không bắt nạt bệnh nhân.”
“Hừ, quỷ mới tin cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069781/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.