“Thôi thôi thôi, ai là học sinh cấp hai.”
Cổ Tân Tân đi qua vả nhẹ một cái.
Hạ Tử Minh nói: “Cái gì? Em thật sự làm được, nói xem thích ai rồi, anh giúp em nói với người ta một tiếng, sao lại phải vòng vỏ như vậy.”
Cổ Tân Tân ngẩng đầu lên: “Không cần, tình yêu của tụi em phải vô cùng thuần khiết, bỏ tiền đi tìm anh ấy thì có gì hay họ đầu, em muốn dùng chính khả năng của mình chứ không phải dùng tiền của ba mẹ, khiến cho chồng của em chú ý tới em.”
“Khỉ thật, ngây thơ…vậy em đã đi đâu để làm trợ lý?”
“Là một bộ phim truyền hình dài tập mới quay tên là “Ly Nhân Hành”, anh không hiểu, anh không biết đầu.”
“Hehehe, lần sau anh sẽ đi tìm em, thuận tiện…xem xem nữ chính bên đó là ai, có đẹp hay không.”
Sắc mặt Cổ Tân Tân thay đổi, gầm gừ với anh ta: “Cút, bớt cản trở em đu thần tượng.”
Đang mắng, Lôi Đình đã gọi xong đồ ăn rồi.
Phòng của một người vốn đã rất ồn ào, đồ ăn vừa giao đến, y tá đã chú ý thấy, ở đây nhận được hai phần đồ ăn, anh nhỏ nhận một đống đồ đạc, nhìn thôi cũng khiến người khác ngạc nhiên.
Y tá bận rộn nói: “Aida, ở đây không được gọi đồ ăn ngoài, đây là quy định của bệnh viện chúng tôi, máy người như vậy…
Lôi Đình nhìn nhìn, cười nhẹ đi qua đó, nói với y tá nhỏ nhắn trắng trẻo này: “Chị y tá, chị xem, anh của tụi em nằm trên giường quá thảm rồi, thức ăn trong bệnh viện của chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069780/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.