Sau khi dừng xe, cố Lâm Hàn định bỏ chạy.
Vu Tịch vội vàng đuổi kịp.
Cố Lâm Hàn chạy trối chết, thật là thú vị. “Đừng đi, Cố Lâm Hàn, anh quay lại cho
tôi!
Cố Lâm Hàn không nghe lời cô, anh chỉ muốn đi vào tắm rửa, thay quần áo thật nhanh để khử mùi trên người cô.
Vu Tịch cười đểu, nhìn anh chạy vào, lập tức túm lấy cánh tay anh.
Kéo anh lại, nghiêng người cười nhìn anh.
“Này, thật sự ăn rất ngon, chỉ là hơi khó ngửi thôi, ăn thử sẽ biết, có muốn thử không?”
“Đánh chết tôi cũng không thử, cô bỏ tôi ra, đừng dài dòng ở đây nữa.”
Ánh mắt Vu Tịch lóe lên.
Không thử?
Cô muốn anh thử.
Cô đảo mắt, trong đầu cô hiện lên những suy nghĩ ma quái.
Cô túm lấy anh, kiễng chân lên, dùng một tay ôm lấy cổ cố Lâm Hàn. Khi cô kéo cổ
anh xuống, đôi môi nhỏ của cô đã gần kề với anh.
Khuôn mặt khó hiểu ban đầu của cố Lâm Hàn đã được thay thế bằng sự ngạc nhiên…
Môi của Vu Tịch mềm mại mà còn rất uyển chuyển.
Khi chạm vào có cảm giác giống như viên kẹo QQ dễ thương.
Hương vị của cô tùy ý xâm nhập vào miệng anh, nhưng…
Cảm giác bất ngờ nhưng không khó chịu.
Tất nhiên là không có mùi khó chịu như vậy.
Tất cả đều là hương vị của cô, làm sao sẽ có mùi hôi?
Không hề có mùi khó chịu mà ngược lại vẫn có cảm giác ngọt dịu.
Cố Lâm Hàn cảm nhận được chiếc lưỡi nhỏ mềm mại của cô đi vào một cách mạnh mẽ, trong khi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069734/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.