Chương trước
Chương sau
Sau khi dừng xe, cố Lâm Hàn định bỏ chạy.
Vu Tịch vội vàng đuổi kịp.
Cố Lâm Hàn chạy trối chết, thật là thú vị. “Đừng đi, Cố Lâm Hàn, anh quay lại cho
tôi!
Cố Lâm Hàn không nghe lời cô, anh chỉ muốn đi vào tắm rửa, thay quần áo thật nhanh để khử mùi trên người cô.
Vu Tịch cười đểu, nhìn anh chạy vào, lập tức túm lấy cánh tay anh.
Kéo anh lại, nghiêng người cười nhìn anh.
“Này, thật sự ăn rất ngon, chỉ là hơi khó ngửi thôi, ăn thử sẽ biết, có muốn thử không?”
“Đánh chết tôi cũng không thử, cô bỏ tôi ra, đừng dài dòng ở đây nữa.”
Ánh mắt Vu Tịch lóe lên.
Không thử?
Cô muốn anh thử.

Cô đảo mắt, trong đầu cô hiện lên những suy nghĩ ma quái.
Cô túm lấy anh, kiễng chân lên, dùng một tay ôm lấy cổ cố Lâm Hàn. Khi cô kéo cổ
anh xuống, đôi môi nhỏ của cô đã gần kề với anh.
Khuôn mặt khó hiểu ban đầu của cố Lâm Hàn đã được thay thế bằng sự ngạc nhiên…
Môi của Vu Tịch mềm mại mà còn rất uyển chuyển.
Khi chạm vào có cảm giác giống như viên kẹo QQ dễ thương.
Hương vị của cô tùy ý xâm nhập vào miệng anh, nhưng…
Cảm giác bất ngờ nhưng không khó chịu.
Tất nhiên là không có mùi khó chịu như vậy.
Tất cả đều là hương vị của cô, làm sao sẽ có mùi hôi?
Không hề có mùi khó chịu mà ngược lại vẫn có cảm giác ngọt dịu.
Cố Lâm Hàn cảm nhận được chiếc lưỡi nhỏ mềm mại của cô đi vào một cách mạnh mẽ, trong khi anh không chú ý, cô trực tiếp đi qua đầu lưỡi và hàm răng của anh một vòng.

Sau đó giống như một con yêu tinh khéo léo, nhanh chóng rút ra.
Nhưng…
Sao anh có thể để cô tuột khỏi tay dễ dàng như vậy.
Cảm giác đó khiến anh cảm thấy rất ngọt ngào, anh trực tiếp ôm cô vào lòng, tăng lực hôn sâu hơn.
Vốn Vu Tịch chỉ muốn đùa một chút, nhưng lại bị anh chiếm hết tiện nghi.
Này, anh không thấy khó ngửi sao? Tại sao anh vẫn cắn không buông!
Quả nhiên đàn ông đều là những móng heo to!
Cố Lâm Hàn ôm cô, giống như hút hết ẩm ướt của ở trong miệng cô, sau đó mới miễn cưỡng buông ra.
Cô vẫn có thể cảm nhận được môi anh khi họ tách ra, anh khẽ mím đôi môi mỏng của mình, dùng đầu lưỡi liếm nhẹ vành môi dưới, như thể anh rất luyến tiếc hương vị ấy…
Cả người Vu Tịch run lên, cảm giác mình
chỉ cử động một chút mà có dòng điện từ dưới lên trên đỉnh đầu, sau đó sắc mặt như quả hồng chín mọng lập tức chín.
Vu Tịch vội vàng muốn nhảy ra xa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.