Chưa kể, cái miệng nhỏ nhắn này, trừ lúc phát ra âm thanh thì có chút khó chịu, thật sự ăn rất ngon, ăn rất ngon…
Vu Tịch không thể đẩy anh ra mà ngược lại anh càng tấn công dữ dội hơn, lưỡi anh quét qua mọi ngóc ngách trong miệng cô, cho đến khi hương vị của anh thâm nhập sâu, anh vẫn không buông tha.
Vu Tịch cảm thấy mình sắp bị thiếu dưỡng khí.
Cô lẩm bẩm, “Thở, tôi không thở
được…
Cố Lâm Hàn lắng nghe, khẽ mở mắt.
Thế nhưng anh lại muốn cởi cúc ở ngực cô.
“Anh làm gì!” Cô mơ màng tiếp tục hét lên.
“Mở khoá thông suốt.”
Thông suốt cái quỷ!
Vu Tịch nhanh chóng nắm lấy tay anh, nhưng… không thể đẩy ra …
Vu Tịch trợn mắt nhìn khuôn mặt người đàn ông đang tiến lại gần.
Cô vội vàng đẩy người anh ra.
“Không được, không được… Tôi… tôi rất khó chịu, tôi… bụng tôi không thoải mái.”
Người đàn ông trên người đột nhiên dừng lại.
Cố Lâm Hàn có chút không kiềm chế được, vốn dĩ chỉ muốn trừng phạt cô, nhưng anh không tự chủ được, đã cởi quần áo của cô…
Ngày thường Vu Tịch trông cao gầy nhưng khi thật sự nép dưới thân thì khiến người ta cảm thấy nhỏ bé, đáng thương.
Làn da như ngọc, có mùi thơm của sữa khiến người ta muốn hôn.
Như chạm vào những tấm lụa tốt nhất, cảm giác mạnh nhất khi những bàn tay to lớn được bao phủ hoàn toàn.
Đặc biệt, từ vị trí trên cao nhìn xuống, ngực của cô…
Lớn hơn trước kia nhiều…
Lớn hơn nhiều so với lần đầu tiên đối mặt thẳng thắn.
Nhưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069710/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.