Ánh mắt Vu Tịch thay đổi mấy lần.
Cô nhanh chóng chuyển động não, nghĩ cách đưa người đàn ông này ra ngoài.
Các phòng riêng của quán hoàn toàn không được che chắn, có một tấm kính chắn trên cửa, người ở ngoài có thể dễ dàng nhìn vào bên trong nếu muốn vào xem.
“Tôi cũng chỉ thuận theo lời của anh nói, ai bảo anh không có việc xen vào làm gì.” Vu Tịch lẩm bẩm.
Cố Lâm Hàn nghe thấy lời này, gương mặt tức giận lập tức bật cười.
“Ý của cô là, tôi đã trì hoãn việc cô nói chuyện với tên đó? Vậy vừa nãy
cô với anh ta nói chuyện quá khứ, chỉ đang rải chiếu chờ anh ta tới dỗ, sao cô không nói sớm hơn.”
Cái gì?
Tên đàn ông chết tiệt này nói bậy bạ gì vậy!
Vu Tịch bị nụ cười mỉa của anh làm cho tức giận.
“Đúng thế, nếu không phải đột nhiên bị anh trì hoãn như vậy, thì bây giờ đã bắt đầu cuộn khăn trải giường, cũng sinh được mấy đứa rồi.”
“Cô…” Cố Lâm Hàn không kìm được nụ cười cuối cùng trên mặt.
Anh vịn tay lên vai cô, nhìn cái cổ thon thả của cô, nhất thời có ý muốn cắn xé!
“Ồ, đói khát muốn cuộn khăn trải giường, tôi khiến cô không cuộn được, bây giờ tôi sẽ trả cho cô một cái khăn trải giường khác!”
Vừa nói, anh vừa bóp cằm cô, khi cô tròn mắt ngạc nhiên, mở miệng, thì cô thấy người đàn ông này đã cắn xuống một ngụm…
Lần trước tiếp xúc thân mật như vậy, là cả hai đều say khướt.
Mơ màng, cả người như sắp bay, Vu Tịch chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069709/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.