Ai đầu óc không tốt! 
“Anh tránh ra, anh đi đi, bỏ cái tay của anh ra, tôi sợ bị lây bệnh nấm chân, còn muốn làm bạn trai tôi, anh nằm mơ đi!” 
Khuôn mặt của cố Lâm Hàn u ám, dùng sức gỡ ngón tay cuối cùng. 
Sau đó, anh dùng một tay khiêng người phụ nữ đáng chết này vác lên vai mình. 
“A…” 
Vu Tịch cảm thấy trời đất quay cuồng, 
sau đó cô đã bị vác lên. 
Cố Lâm Hàn ôm cô, đặt lên vai nhẹ nhàng ước lượng, cô gái giương nanh múa vuốt này gầy như không có trọng lượng. 
Nhưng đã bị khiêng lên như này cô vẫn chưa từ bỏ đấm đá anh. 
“Buông tôl ra, buông tôi ra, cố Lâm Hàn, anh cứ thế này thì tôi sẽ kêu lên!” 
Hít, sức lực khá lớn, đá đánh ngực, lưng anh rất đau. 
Anh nghĩ trong lòng, sớm muộn gì sẽ có một ngày, anh sẽ bỏ hết những 
móng vuốt mèo có thể cào người, để xem cô có thể cào tiếp không. 
Nói cái quỷ gì, nói như bây giờ cô không kêu ấy. 
Anh chịu đựng cơn đau, quay đầu tiếp tục cười với thím Lưu, “Có lẽ lát nữa tôi phải dạy dỗ cô ấy để cô ấy không thể quấy nhiễu người khác, phiền bà chịu đựng một chút.” 
Thím Lưu sửng sốt, nhưng lập tức bà hiểu ra gì đó. 
Bà đỏ mặt, cười lưu manh, “Không sao, không sao, hai người cứ từ từ, tôi biết, người trẻ tuổi mà, củi khô bốc lửa, tuổi trẻ tràn đầy sức lực, nháo ra 
động tĩnh hơi lớn, tôi cũng không phải người không hiểu lẽ phải, mau đi mau đi đi. Vợ chồng son đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069692/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.