Hai người đàn ông dừng đánh cùng lúc bước nhanh về phía Hạ Yên đang ngã dưới đất.
"Bà xã, có đau chỗ nào không?"
"Yên Yên, xin lỗi."
Lục Khởi Phong bực mình đẩy Từ Huân ra, cảnh cáo: "Cậu tránh xa vợ tôi một chút, chuyện của chúng ta chưa xong đâu."
Từ Huân mím môi nhìn Lục Khởi Phong quan tâm chăm sóc Hạ Yên trong lòng cảm thấy ghen tỵ, tại sao đến cuối cùng cô ấy vẫn chọn cậu ta?
Thật ra lúc nảy không đến nổi té ngã ra đất, nhưng Hạ Yên vẫn cố làm ra vẻ để ngăn lại hai người kia. Cô nhìn Lục Khởi Phong khẽ nói: "Em không sao, anh vào nhà trước đi em có chuyện muốn nói với anh ấy."
"Không được, anh không cho phép em ở riêng cùng cậu ta đâu, lỡ như..."
"Khởi Phong, em hứa ba mươi phút sau sẽ trở vào, được không anh?"
"Được rồi, anh ở ngay trong sân. Có chuyện gì gọi anh ngay đấy." Lục Khởi Phong nhìn Từ Huân bằng ánh mắt cảnh cáo rồi bước vào nhà, anh ngoáy lại mấy lần sợ cậu ta lại giở trò với bà xã của anh.
Đợi Lục Khởi Phong khuất bóng sau cửa, Hạ Yên nhìn Từ Huân bằng ánh mắt đầy sự thất vọng: "Anh có gì muốn nói với em không?"
Có lẽ Hạ Yên đã biết hết rồi, giấy không gói được lửa, Từ Huân nhìn cô, thấp giọng nói: "Anh xin lỗi vì đã lừa em. Nhưng anh làm vậy chỉ vì muốn tốt cho em. Yên Yên, lẽ nào em không nhận ra tình cảm của anh."
Nhận ra chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lua-doi-ba-xa-dung-bo-anh/2777364/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.