Sơn Hạ tức giận quát.
" Anh thì biết cái gì? trong khi cả công ty quay lưng lại với em thì chỉ có một mình Thái An là nói chuyện với em. Em xem anh ấy như là một người bạn."
Một khoảng không im lặng bất đầu hiện lên, cả hai người đứng đó nhưng không nói gì Sơn Hạ tự lau nước mắt mà quay đi để lại một mình Quân Vũ đứng đó. Cả tối hôm đó hắn không về nhà Sơn Hạ cũng chẳng quan tâm tới. Những đứa trẻ cũng bắt đầu lo lắng, Thiên Kim bước vào phòng và hỏi cô rằng.
" Mẹ ơi sao ba không về?"
" Mẹ không biết!"
Hạ Vũ lên tiếng nói.
" Mẹ giận ba ạ?"
Sơn Hạ không trả lời đuổi lũ trẻ ra khỏi phòng rồi cô từ từ chìm vào giấc ngủ. Đến sáng ngày hôm sau khi quay lại công ty Sơn Hạ mới nhận ra rằng Quân Vũ không về nhà mà ngủ lại công ty.
" Trời lạnh như này ngủ lại công ty mà không bật máy sưởi, muốn chết cóng chắc?"
Người Quân Vũ khẽ động đậy Sơn Hạ giật mình mà chạy khỏi phòng của hắn. Lúc này cô lại vô tình gặp Thái An, anh không nói gì đi lướt ngang qua cô, Sơn Hạ không chịu được bèn hỏi.
" Giám đốc đã uy hiếp gì anh à?"
Thái An dừng lại nhưng không trả lời, cô lại tiếp tục hỏi.
" Sao anh không muốn nói chuyện với em nữa? đã có chuyện gì xảy ra sao?"
Thái An làm sao mà nói được đây, việc anh thích Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-la-nguc-tu/2716462/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.