Chương 161: Không có phép tắc là thói quen của tôi.
Cô nhanh chóng bước đến phòng làm việc của tổng giám đốc, không kịp gõ cửa đã trực tiếp đẩy cửa vào.
Mọi người đều quay đầu lại nhìn, Tô Phương Dung sững sờ đứng tại cửa ra vào.
Tần Bảo Đông đang lo lắng rằng không có người để phát giận, thấy Tô Phương Dung đến thì hừ một tiếng: “Chẳng có phép tắc gì cả! Không biết gõ cửa à?”
Bàn tay đang cầm tay nắm cửa của Tô Phương Dung trở nên cứng ngắc, cô cắn chặt môi, sao cô lại quên mất rằng người này ở đây chứ.
Cô mấp máy môi, không biết phải làm sao.
Tần Lệ Phong liếc mắt: “Cô ấy không có phép tắc là thói quen của tôi, nếu có việc gì thì đến tìm tôi.” Nói xong, anh vẫy tay với cô.
Tô Phương Dung cúi đầu, đi tới bên cạnh anh.
Tần Bảo Đông nhìn thấy hai người mà cảm thấy tức giận, ông ta xoay người rời đi, chẳng muốn nhiều lời với bọn họ nữa.
Vương Kiện và Trần Minh thấy ông ta vừa đi, bọn họ lập tức cùng nhau đi theo phía sau.
“Vội vàng như vậy là có chuyện gì sao?” Tần Lệ Phong liếc nhìn cô, nở nụ cười như có như không.
Tô Phương Dung thấy mọi người rời đi thì thở phào một hơi: “Anh không sao chứ?”
“Anh thì có thể có chuyện gì được?”
“Bọn họ không đến làm phiền anh chứ?”
“Ừm.”
“Vậy hợp tác với Duyệt Lai…”
“Tô Phương Dung.” Anh ngắt lời cô, nhìn cô chăm chú: “Anh từng nói rằng nếu có một ngày anh chỉ có hai bàn tay trắng, em vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662057/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.